Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 47: Hôm nay tôi nhất định phải được ăn thịt
Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:19:03
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một lúc khi Tống Vân dẫn Tử Dịch ngang qua trụ sở đội, những thanh niên tri thức tại điểm tri thức cũng tin đồn mà kéo đến.
Trong thời buổi , ai mà thèm thịt.
Dù là thịt lợn rừng ngon, nhưng đó vẫn là thịt.
Những thanh niên tri thức đến đây việc phần lớn đều xuất từ gia đình bình thường, ở thành phố ít khi ăn thịt, giờ về nông thôn càng hiếm khi thấy món mặn. Hôm nay tin đội phân phát thịt lợn rừng, ai nấy đều vui mừng khôn xiết, đổ xô đến trụ sở đội.
Thấy các thanh niên tri thức đến, dân làng ai nấy đều lộ vẻ khó chịu.
Vân Vũ
Sao mà khó chịu ? Đáng lẽ thịt chia cho dân làng, nhưng các thanh niên tri thức đến đây định cư, tự nhiên cũng chia phần cho họ, đồng nghĩa với việc dân làng sẽ nhận ít hơn.
Triệu Tiểu Mai và Lý Lâm cũng đến. Từ xa, họ trông thấy Tề Mặc Nam nổi bật như hạc giữa đàn gà, mắt sáng rực. Họ tưởng gặp ở thị trấn, cả đời sẽ gặp đàn ông nữa, ngờ gặp sớm như .
Triệu Tiểu Mai kéo một dì hỏi: "Người đó là con nhà nào trong làng ?" Nếu ở làng giúp chia thịt lợn, chắc chắn là trong làng.
Người dì đó thấy Triệu Tiểu Mai như , ý đồ của cô , liền trừng mắt cô một cái đầy khinh bỉ, giọng điệu chua ngoa: "Đó là bạn thanh mai trúc mã của Tống tri thức, từ xa đến đây thăm cô . Cô đừng mơ tưởng nữa, cô so với Tống tri thức? Đừng ếch đáy giếng coi trời bằng vung."
Lý Lâm mắt lấp lánh, là đến tìm Tống tri thức, sẽ ở làng? Như thế nghĩa là cô vẫn còn cơ hội?
Triệu Tiểu Mai tức điên, chỉ thẳng mặt dì mắng: "Bà ai là ếch đáy giếng?"
Người dì đó nhổ nước bọt một cái đầy ghê tởm: "Ai nhận lời thì đó là ếch đáy giếng, hổ, đồ tồi!"
Thực dì ghét Triệu Tiểu Mai vô cớ, mà là con trai bà cô tiểu thư đáng ghét mê hoặc, ngày ngày bám lấy cô , lợi dụng việc, đến công điểm của cũng kiếm . Bà tức giận cho ? Trong mơ cũng bóp cổ cô tiểu thư đáng ghét .
Triệu Tiểu Mai đang chuẩn gây sự thì đúng lúc đội trưởng Lưu gõ chiêng, hô to bắt đầu chia thịt, xếp hàng.
"Mỗi hộ cử một xếp hàng là , đừng chen lấn, ai cũng như , trông chừng trẻ con, đừng để chúng dẫm lên . Xếp hàng , xếp hàng thì chia, nhanh lên."
Đội trưởng Lưu hô to, các hộ gia đình bắt đầu cử đại diện xếp hàng.
Thấy những ở điểm tri thức, đội trưởng Lưu hô tiếp: "Điểm tri thức cử tiểu đội trưởng xếp hàng, nam tri thức hai cân, nữ tri thức hai cân."
Triệu Tiểu Mai chỉ hai cân, liền vui: "Chúng hơn mười nữ tri thức, hai cân đủ ăn?"
Không cần đội trưởng Lưu lên tiếng, lập tức mấy bà dì lên tiếng chửi: "Hai cân mà đủ? Cô lên trời ? Nhà chúng hơn chục còn hai cân, cô là cái thá gì mà giả vờ ở đây? Muốn ăn thì ăn, ăn thì cút, ai thèm chia cho cô chứ!"
Lý Quyên là tiểu đội trưởng bên nữ tri thức, vội vàng hòa giải: "Các dì đừng giận, Tiểu Mai chỉ là thèm thịt thôi, ý gì khác. Hai cân là đủ , nhiều lắm, chúng cháu hài lòng."
Mấy dì đều quen Lý Quyên, cô là nữ tri thức chăm chỉ, ấn tượng với cô khá , đều cho cô mặt mũi: "Cái tư tưởng của Triệu tri thức vấn đề , cô là tiểu đội trưởng, quản lý đấy."
"Vâng , cháu sẽ cô , các dì đừng giận." Lý Quyên nở nụ xoa dịu.
Việc chia thịt lợn diễn sôi nổi, ai nấy đều tươi rạng rỡ, vui vẻ đến, hớn hở về. Bọn trẻ con càng vui mừng hơn, líu lo khoe khoang về món thịt chúng sẽ ăn tối nay.
"Mẹ tớ bảo tối nay ăn thịt kho dưa."
"Mẹ tớ bảo tối nay ăn thịt xào."
"Nghe tớ , tớ thịt kho tàu, ngon hơn cả tiệm ăn quốc doanh."
Người lớn những lời trẻ con so bì, đến ngậm miệng.
Đến lượt điểm tri thức nhận thịt, Triệu Tiểu Mai định tranh cùng Lý Quyên, nhưng Lý Lâm đẩy , Lý Lâm chen lên .
Tề Mặc Nam đưa hai cân thịt thái cho Lý Quyên, Lý Lâm tranh đưa tay đón lấy, đôi mắt đỏ hoe Tề Mặc Nam: "Đồng chí, xin về hành động của hôm nay."
Tề Mặc Nam mặt mũi nghi hoặc: "Xin ? Chúng quen ?"
Biểu cảm hổ hối hận mặt Lý Lâm đóng băng.
Anh , nhớ cô.
"Phụt!"
Triệu Tiểu Mai kiềm to.
Mặt Lý Lâm đỏ bừng, còn định gì đó thì Tề Mặc Nam hô: "Người tiếp theo."
Lý Quyên vội kéo Lý Lâm , mặt lạnh lùng giật lấy miếng thịt trong tay Lý Lâm, trừng mắt cô một cái đầy tức giận. Cô thực sự ngờ, Lý Lâm vốn trông hiền lành thế mà mặt . Đã Triệu Tiểu Mai danh tiếng nữ tri thức trong làng, giờ thêm Lý Lâm, cô tức đến mức từ chức tiểu đội trưởng.
Lý Quyên kéo Lý Lâm ngay, để tránh cô chuyện hổ hơn.
Triệu Tiểu Mai và các nữ tri thức khác , dù thịt Lý Quyên lấy , nhưng đàn ông trẻ tuổi cao lớn trai lúc nào cũng gặp , huống chi còn là quân nhân, cô gái nào động lòng? Ở đây lấy le, duyên?
Tề Mặc Nam nghiêm túc thực hiện bốn điều Tống Vân dặn: từ chối lời mời ăn cơm của ba bà, năm lời mời uống rượu của các chú, thẳng mắt nữ đồng chí, cho nữ đồng chí cơ hội tiếp cận, thấy bà cụ ngã thì giả vờ thấy, đằng nào cũng khác đến đỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-47-hom-nay-toi-nhat-dinh-phai-duoc-an-thit.html.]
Trời dần tối, thịt cũng chia xong, hầu như còn thừa, chỉ còn xương, nhưng xương cũng lọc sạch thịt, còn một sợi nào.
Đội trưởng Lưu thu một đồng tượng trưng, để Tề Mặc Nam mang về ít nhất hai mươi cân xương, khiến Tử Dịch vui mừng khôn xiết.
Chị gái ở nhà, sẽ dùng xương nấu canh ăn với mì, nghĩ thôi thấy ngon.
Tề Mặc Nam cắt hai mươi cân thịt lợn rừng thành mười phần, mỗi phần hai cân, để dễ mang theo.
Tử Dịch xách giúp hai phần thịt, tổng cộng bốn cân, phần còn do Tề Mặc Nam mang.
Triệu Tiểu Mai thấy , lên tiếng: "Đội trưởng Lưu, tại thằng bé đó chia bốn cân thịt? Cả điểm tri thức chúng chỉ bốn cân, công bằng chút nào."
Đội trưởng Lưu chẳng thèm đáp, lưng bỏ .
Một bà giúp dọn bàn chặt thịt thấy Triệu Tiểu Mai mặt mũi giận dữ, thấy các thanh niên tri thức cũng vẻ bất mãn, liền giải thích giúp: "Các cô đừng phản đối, hai con lợn rừng đều do Tề doanh trưởng b.ắ.n . Tề doanh trưởng là nhà Tống tri thức, chia nhiều hơn một chút ? Các cô cũng thể rừng săn lợn, lúc đó cũng sẽ chia nhiều."
Mắt Triệu Tiểu Mai sáng rực lên, đàn ông đó là doanh trưởng, doanh trưởng trẻ như .
Cô véo mái tóc, đầy xuân tình: " và Tống tri thức quen từ khi còn ở Bắc Kinh, coi như là bạn cũ. Nghe nhà cô sắp sửa xong, sẽ đến giúp cô dọn dẹp."
Triệu Tiểu Mai chạy về phía ngôi nhà hoang, các nữ tri thức theo, thì khinh bỉ, thì ghen tị, nhưng ai đủ mặt dày như cô để theo, đành nuối tiếc về.
Trời tối dần, trong làng lan tỏa mùi thịt thơm phức.
Hôm nay, làng Thanh Hà như đón Tết sớm.
Ở phía khác, Tề Mặc Nam dẫn Tử Dịch về nhà hoang, Tống Vân nấu cơm chín.
Thịt lợn rừng Tống Vân từng ăn ở viện nghiên cứu kiếp , vị ngon lắm, thể so với thịt lợn nuôi. thời buổi , thịt là may , còn đòi hỏi gì?
"Chị, hôm nay chúng thật sự ăn thịt kho tàu ?"
Tống Vân : "Nồi chị mở sẵn , chờ , lát nữa thơm đến rụng mũi."
Tay nghề nấu nướng của cô là do ép học. Năm đó cô trở thành trẻ mồ côi, ăn cơm tập thể ở trường, nhưng vẫn lúc về nhà, dần dần học nấu ăn, lâu ngày tự nhiên thành thạo. Thịt kho tàu là món tủ của cô, bản cô thích ăn lắm, nhưng vì sư phụ thích, cô cố gắng học một thời gian.
"Để em nhóm lửa." Tề Mặc Nam chủ động đến bếp, cầm rơm khô loay hoay mãi mới nhóm lửa, rõ ràng giờ việc bao giờ.
Tử Dịch từ ngoài chạy , mặt mũi khó chịu: "Chị, cái Triệu tri thức đáng ghét đến, là đến giúp chúng việc."
Tống Vân nhướng mày, liếc Tề Mặc Nam một cái: "Anh cho cô ?"
Tử Dịch lắc đầu: "Không, em hỏi chị mới cho , em khóa cổng ."
Tống Vân giơ ngón tay cái khen Tử Dịch: "Giỏi lắm, cần quan tâm cô , mở cửa, cô tự khắc ." Nói xong liếc Tề Mặc Nam một cái.
Tề Mặc Nam giả vờ thấy, xoa xoa mũi.
Triệu Tiểu Mai đợi ở cổng một lúc lâu thấy ai mở, tiếp tục gõ cửa gọi, nhưng trong sân im ắng như nhà , khiến cô tức điên.
Đợi thêm một lúc, trong sân bắt đầu tỏa mùi thịt thơm nức, cô xoa bụng đói cồn cào, trời tối hẳn, nơi cách xa làng, cô sợ hãi dám ở , đành đầu chạy về điểm tri thức, chạy c.h.ử.i rủa Tống Vân.
Tống Vân hắt xì một cái, nghĩ bụng chắc chắn là Triệu Tiểu Mai đang c.h.ử.i , liếc Tề Mặc Nam một cái, đều là do đàn ông gây , giờ cô trở thành cái đích của bộ thiếu nữ trong làng .
Thịt kho tàu lò, Tử Dịch bày sẵn ba bát cơm chờ đợi. Cậu bé lâu lắm ăn thịt kho tàu, cuối cùng ăn là... cuối cùng, nhớ nổi.
Đĩa sành chín tấc, đầy ắp một đĩa lớn.
Tống Vân như thường lệ, dùng hai hộp cơm đựng một ít, lát nữa Hướng Dương Thành châm cứu cho sẽ mang đến cho họ ăn thử. Suy nghĩ một chút, cô lấy thêm một bát sành, đựng đầy một bát thịt kho tàu, lát nữa mang cho ông lão Trương.
Cô thực phát hiện ông lão Trương chuyện cô chuồng bò, nhưng ông luôn tránh mặt, rõ ràng là cố ý.
Sau khi dọn cơm, Tề Mặc Nam và Tống Tử Dịch ăn một cách chăm chú, chỉ thấy hai ngừng gắp thịt và xới cơm, ăn hết bát thêm bát, thậm chí dùng thìa xúc nước sốt trong đĩa trộn với cơm.
Không do tâm lý , Tống Vân cảm thấy thịt lợn rừng hôm nay ngon hơn nhiều so với kiếp , thịt dai như tưởng tượng, cô cũng ăn năm sáu miếng.
Ăn xong bữa tối, Tề Mặc Nam chủ động dọn bàn và bếp, Tống Vân thảnh thơi ghế xem Tử Dịch ném đá, là bé tiến bộ nhanh, lực cũng mạnh hơn, b.ắ.n gà rừng chắc thành vấn đề.
Bên đang thư giãn bữa ăn, còn điểm tri thức bên loạn cả lên.
Triệu Tiểu Mai chạy một mạch về điểm tri thức, phát hiện ăn cơm từ lâu, cả bên nam tri thức lẫn nữ tri thức, thịt bàn hết sạch, còn một giọt nước sốt.
Triệu Tiểu Mai suýt nữa lật bàn.
"Các quyền gì mà ăn hết thịt của ? Các còn chút phẩm chất nào ? quan tâm, hôm nay nhất định ăn thịt."