Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 43: Tiểu thư từ Bắc Kinh tới
Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:18:59
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Lâm càng lúc càng dữ dội, Tống Vân chẳng buồn để ý tới cô , sang cảm ơn Giang Viên Viên lấy tiền thanh toán. Xong xuôi, cô quầy bán dao, thẳng cô nhân viên bán hàng lườm nguýt và tỏ thái độ kiêu kỳ, : "Lấy d.a.o cho xem."
Lúc , Tống Vân đang bực bội, sắc mặt vui, giọng điệu cũng chẳng thiện chí. Thế nhưng cô nhân viên dám tỏ thái độ lạnh nhạt như nữa, vội vàng lấy cả hai con d.a.o bếp khỏi quầy để cô lựa chọn.
Chỉ hai loại: một loại lưỡi dài, mỏng và sắc bén, loại còn dày dặn hơn, kiểu d.a.o bếp truyền thống. Tống Vân chọn loại dày, thêm lời nào, trả tiền xong rời .
May mắn là hôm nay Tề Mặc Nam đưa cho cô khá nhiều phiếu mua hàng, nếu giờ cô chẳng phiếu để mua dao.
Tống Vân chẳng thèm Triệu Tiểu Mai và Lý Lâm - vẫn đất che mặt lóc, xách đồ rời khỏi cửa hàng hợp tác xã.
Đồ mua quá nhiều, một cô thể mang hết, đành vài lượt để chuyển tất cả cửa, nhờ Tống Tử Dịch trông đồ chạy đến nhà hàng quốc doanh gọi bác Trương qua giúp.
Khi Tống Vân dẫn bác Trương trở , Triệu Tiểu Mai và Lý Lâm - lúc lau nước mắt - cũng bước . Thấy xe bò, họ ngần ngại leo lên.
Bác Trương giúp hai chị em chất đồ lên xe, hỏi: "Sao mua nhiều bột mì thế ?"
Tống Vân đáp: "Nhà sắp xong , cháu hứa sẽ mời ăn một bữa."
Bác Trương gật đầu hiểu : " cũng cần mua nhiều bột mì thế , mua vài cân trộn thêm bột ngô, no bụng tiết kiệm."
"Cháu , nhưng đông quá, dù trộn thêm bột ngô cũng tốn kha khá." Tống Vân , cảm thấy phiền vì lời bác, ngược còn thấy ấm lòng vì sự quan tâm chân thành của bác, coi cô như con cháu trong nhà.
Thế nhưng, khung cảnh yên bình nào cũng kẻ phá đám.
Triệu Tiểu Mai đống đồ chất đầy xe, ghen tức đến mức nhịn , buông lời chua ngoa: "Ông già suốt ngày lo chuyện bao đồng! Người là tiểu thư từ Bắc Kinh tới, mua chút bột mì là gì? Làm quá lên!"
Tống Vân mặt lạnh như băng, bước tới túm tóc Triệu Tiểu Mai, giáng một cái tát đanh giòn mặt cô : "Triệu Tiểu Mai, tao nhịn mày lâu lắm , nào cũng dám trêu mặt tao, nghĩ tao dám động thủ ?" Nói cô tát thêm một cái nữa, khiến Triệu Tiểu Mai kêu thét lên, giãy giụa nhưng thoát , đành cầu cứu Lý Lâm. Lý Lâm dường như khiếp sợ sự hung dữ của Tống Vân, dám nhúc nhích.
"Triệu Tiểu Mai, cho kỹ đây," Tống Vân hạ giọng, chỉ đủ để hai thấy, "nếu còn dám bịa chuyện, vu khống cho tao, tao trăm phương ngàn kế khiến mày sống bằng c.h.ế.t."
Nói xong, cô buông Triệu Tiểu Mai , dắt Tống Tử Dịch lên xe, xuống cạnh mấy bao bột mì.
Triệu Tiểu Mai tức giận đến phát điên: "Tống Vân! Mày thật là láo xược! Dám đ.á.n.h giữa đường! Tao sẽ báo công an!"
Tống Vân khẽ lạnh: "Cứ báo ! Để xem công an xử lý thế nào. Mày dám vu cho tao cái mũ 'tiểu thư tư sản' chỉ vì tao mua đồ ăn? Vậy mày xem, trong đồ tao mua, thứ nào là của tư sản? Nếu mày , thì mày chính là kẻ cố tình vu oan, rõ hậu quả của việc quy chụp là gì mà vẫn cố tình hại tao. Mày đang g.i.ế.c tao đấy!"
Triệu Tiểu Mai run rẩy vì tức giận, x.é to.ạc miệng Tống Vân, cào nát khuôn mặt xinh , móc đôi mắt đầy giễu cợt của cô , xé tan quần áo cô ném giữa phố cho thiên hạ trầm trồ. Muốn cô rơi xuống địa ngục.
cô chỉ dám nghĩ, dám . Không dám gì cả.
Vân Vũ
Cuối cùng, Triệu Tiểu Mai lặng lẽ xuống, nhưng cơn tức cô nhất định nuốt trôi. Bây giờ , nghĩa . Mối thù , cô nhất định sẽ trả. Cùng với những chuyện đây, sẽ tính sổ một cho xong.
Lý Lâm co rúm một góc, cúi đầu gì, thỉnh thoảng liếc Tống Vân với ánh mắt lấp lánh vẻ âm hiểm.
Tống Vân cảm nhận rõ đang hai con rắn độc theo dõi, nhưng cô chẳng bận tâm. Cô kiểu chịu nhục chỉ để giữ sự yên tạm thời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-43-tieu-thu-tu-bac-kinh-toi.html.]
Tề Mặc Nam ở phía bên đường, chứng kiến bộ cảnh Tống Vân túm tóc, tát tai và mắng c.h.ử.i đồng nghiệp nữ. Nhìn thấy Tống Vân hung dữ như thế, nhớ hình ảnh cô thẳng tay trừng trị lũ khốn ở Dương Pha, dịu dàng chuyện với Tử Dịch, khéo léo chữa trị vết thương cho ông cụ trong lều bò. Anh khỏi tự hỏi, rốt cuộc mới là con thật của Tống Vân?
Khóe miệng nhếch lên, Tề Mặc Nam bước nhanh khỏi thị trấn, trở về Thanh Hà thôn .
Sau khi về làng, bác Trương như khi thẳng đến trụ sở đội trả xe, mà khi cho hai nữ tri thức thanh niên xuống, bác chở hai chị em Tống Vân đến khu nhà hoang.
Tề Mặc Nam đợi sẵn ở cổng, thấy xe bò tới liền chạy khiêng đồ.
Khi thứ chuyển nhà, Tống Vân chân thành cảm ơn bác Trương, trả tiền xe xong lén nhét một gói t.h.u.ố.c "Đại Tiền Môn" túi đựng lương khô của bác.
Sau khi bác Trương , Tống Vân kiểm tra tiến độ đắp lò sưởi. Hai phòng xong, hai phòng còn đang dở, theo tốc độ thì sáng mai sẽ thành.
Như , ngày mai sẽ thiết đãi .
trong nhà ngoài lương thực chẳng thịt cá gì cả.
Nếu mua, mua nhiều, quá đắt đáng.
Tống Vân quyết định chiều nay sẽ núi, cố gắng kiếm đủ thịt cho ngày mai. Còn rau thì thể đổi với dân làng, nhà nào cũng trồng rau trong vườn, đổi vài nhà là đủ.
Ra đến sân , Tề Mặc Nam đang lúi húi trong bếp sửa bếp lò. Kích thước vặn, lắp chỉ cần trát thêm một chút. Việc bao giờ, nhưng vốn thông minh, qua là cách .
Tống Vân phiền , bước sân thì phát hiện hai chiếc chum nước lớn đầy ắp.
Bây giờ tuy đầu làng gánh nước, nhưng chỉ múc từ giếng lên cũng tốn ít sức, huống chi cái gàu múc nước nhỏ.
Không chỉ chum nước đầy, cô còn thấy mấy cây tre ở góc sân chẻ nhỏ, xếp ngay ngắn thành chồng.
Hóa từ khi về đến giờ nghỉ tay, việc liên tục. Tống Vân hài lòng.
Người phụ việc miễn phí tồi, tự giác việc.
Khi thợ đắp lò về nhà ăn trưa, Tống Vân cũng bắt đầu nấu cơm. Hai con gà rừng, một con hầm, một con kho. Thỏ rừng thái nhỏ, dùng gia vị mua hôm nay thành món thỏ xào cay, mùi thơm phức khiến cô nuốt nước miếng ừng ực.
Cơm thì đơn giản chỉ bánh mì hấp, cuốn với thịt thỏ hoặc gà, ngon tuyệt.
Lại còn thêm món khoai tây trộn mà bác Vương đem tới, thái sợi luộc chín, trộn gia vị đơn giản mà ngon khó cưỡng.
Nguyên liệu bây giờ so với thời hiện đại cô từng sống ngon hơn nhiều, hương vị đậm đà hơn.
Tống Vân dùng cùng lúc hai bếp để nấu, rút ngắn thời gian đáng kể. Khi Tề Mặc Nam sửa xong bếp thì kịp lúc món khoai tây trộn thành.