Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 24: Bậc Thầy "Gán Mũ"
Cập nhật lúc: 2025-11-10 03:48:18
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Chiếc xe bò chắc là tài sản riêng của bác nhỉ? Là của đội ? Đã là tài sản công, chúng dùng? Hay là bác thành kiến với chúng ? Đây chẳng là chia rẽ giai cấp ?"
Quả hổ danh Triệu Tiểu Mai, mở miệng giở ngay chiêu "gán mũ", đúng là thói quen cố hữu của cô .
Tiếc , hôm nay cô gặp bác Trương.
Bác Trương sống trong lán trâu, cùng đám "hữu già" khác, quá quen với những trò vu khống vô căn cứ. Những thứ như "giai cấp", "chia rẽ", bác nhàm tai . Nhà bác tám đời nghèo khó, cả đời lấy nổi vợ, già còn ở lán trâu, chữ bẻ đôi , sợ gì một con nhóc như cô gán mũ? Còn loại mũ nào thể đội lên đầu một như bác nữa?
Bác Trương liếc Triệu Tiểu Mai một cái, khẽ khẩy: "Người như cô mà cũng là tri thức thanh niên ư? Xuống nông thôn xây dựng quả là phí tài, cô nên lên Ủy ban Cách mạng cán bộ thì hơn, chắc chắn sẽ nổi danh."
Lời của bác Trương thoạt chẳng gì là c.h.ử.i bới, từng chữ đều văn minh, thậm chí còn chút tích cực, nhưng thấy khó chịu như mắng xối xả.
Triệu Tiểu Mai đỏ mặt tía tai, giọng càng lúc càng to: "Bác đừng lời mỉa mai! Chúng đang bàn về chuyện xe bò, bác lung tung cái gì thế!"
Bác Trương vung roi như đuổi ruồi: "Cô tri thức thanh niên chắc tai ? từ nãy, xe bò đặt , lát nữa sang làng bên mua vại. Nếu cô cùng đường thì thể chung, còn thì hôm nay chỗ khác ."
Triệu Tiểu Mai phục: "Tại tài sản công thể cho khác dùng mà thì ? nhất định dùng!"
Bác Trương chẳng thèm để ý đến cô . Cả đời sống ở nông thôn, kiểu đàn bà khó nhằn nào bác từng gặp? Loại như cô chỉ là trò trẻ con, chẳng đủ bác bận tâm.
lúc , Tống Vân tới, thèm liếc mắt Triệu Tiểu Mai, coi như khí, trực tiếp hỏi cô tri thức thanh niên một bên: "Xe bò là đặt , định mua vại, cô cùng ?"
Cô tri thức thanh niên vội lắc đầu: "Không ạ, chúng định lên huyện mua rương gỗ, làng bên."
"Vậy là cùng đường . rương gỗ trong làng cũng thợ mộc , cần phiếu , cần lên huyện mua ."
Cô tri thức thanh niên liếc Triệu Tiểu Mai, má ửng hồng, khẽ: "Tiểu Mai ở trạm đồng nát bán rương gỗ rẻ, chúng định đến đó xem."
Nói xong, cô liền hối hận, đặc biệt khi thấy Triệu Tiểu Mai trừng mắt như trách nhiều chuyện. Cô vội sắc mặt Tống Vân, thấy cô vẫn tươi như , hề tỏ khinh thường, nên cũng yên tâm phần nào. Tống Vân tiếp: "Nghe trạm đồng nát nhiều đồ , lúc nào cũng đến xem, may tìm thứ gì đó hữu dụng."
Nghe , cô tri thức thanh niên vui hẳn lên, : "Vậy chúng cùng nhé. À, là Trần Mỹ Lệ, tri thức thanh niên phân công đến đây năm ngoái."
Hôm qua khi Tống Vân về lấy hành lý, Trần Mỹ Lệ đang ở trong phòng thu dọn đồ nên hai gặp mặt, đây là đầu tiên.
Tống Vân hào phóng đưa tay : " là Tống Vân, vui gặp cô."
Trần Mỹ Lệ vội bắt tay Tống Vân, nụ càng thêm chân thành: "Vậy Tống tri thức mua vại , lúc khác chúng chuyện tiếp nhé."
Tống Vân chào tạm biệt Trần Mỹ Lệ, lên xe bò. Bác Trương vung roi, xe bò từ từ chuyển bánh.
Nhìn xe bò chở Tống Vân xa, Triệu Tiểu Mai tức giận đến mức gần như nghiến nát răng. giờ cô dám đối đầu với Tống Vân nữa, sợ cái miệng lưỡi của cô điều gì khó , đành nuốt giận trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-24-bac-thay-gan-mu.html.]
Nhất định sẽ ngày, nhất định sẽ ngày dẫm ngươi xuống đất!
Trần Mỹ Lệ thấy vẻ mặt độc địa của Triệu Tiểu Mai, trong lòng run lên, gần như chút do dự, lập tức chạy về phía nhà tri thức thanh niên.
Triệu Tiểu Mai tỉnh , gọi theo: "Mỹ Lệ tỷ, chị chạy thế?"
Trần Mỹ Lệ chạy đáp: " đau bụng, hôm nay trạm đồng nát nữa, chị tự ."
Đáng sợ quá, Triệu Tiểu Mai đáng sợ thật!
Lúc Triệu Tiểu Mai "gán mũ" cho bác Trương, cô thấy sợ . Giờ thấy ánh mắt độc ác của cô khi Tống Vân, cô còn chút ý định nào cùng Triệu Tiểu Mai nữa. Loại như , nhất nên tránh xa.
Cuối cùng, Triệu Tiểu Mai cũng đến trạm đồng nát, đành cùng hai nữ tri thức thanh niên mới đến nhà thợ mộc Lưu mua rương gỗ, nhưng cũng chẳng mua . Cô thích một chiếc rương gỗ sẵn, giá năm đồng cần phiếu, nhưng chê đắt, mặc cả hồi lâu, còn đủ thứ chuyện trời biển, khiến thợ mộc Lưu tức giận đuổi cô . Hai cô tri thức thanh niên cũng vạ lây, đồ đạc cũng chẳng mua .
Trong khi đó, Tống Vân xe bò của bác Trương đến làng Hoàng Mai bên cạnh. Bác Trương quen đường dẫn cô đến nhà bác Lý, chuyên nung vại, vò. Đến nơi mới , bác Lý và bác Trương còn họ hàng với . Hai ông gặp là tíu tít chuyện gia đình, tình cảm .
Người tiếp đón Tống Vân là con dâu bác Lý, một phụ nữ bốn mươi tuổi, dáng nhỏ nhắn, ăn hoạt bát: "Cô là tri thức thanh niên mới đến ? Xinh quá, mười làng tám xã thấy ai xinh như cô ."
Sau một hồi khen ngợi, bà dẫn Tống Vân sân , nơi bày la liệt các loại vại, vò, chậu đất mới nung. Dù tinh xảo, thậm chí phần thô ráp, nhưng thiết thực.
Tống Vân chọn ngay hai chiếc vại lớn, năm cái vò cỡ khác , hai mươi cái bát đất, hai mươi cái đĩa đất, hai cái chậu đất, và mấy cái vò dùng để muối dưa mùa đông.
Thấy Tống Vân mua nhiều như , bác Lý vui đến mức toe toét. Cuối cùng, tổng cộng hết hai mươi chín đồng, bác còn tặng thêm cho Tống Vân một ấm chút tì vết - vốn định để tự dùng, nhưng hôm nay vui quá nên tặng luôn.
Chiếc ấm khiến Tống Vân thích thú. Dù ngoại hình bắt mắt nhưng tiện dụng, bố cô đang cần loại .
"Loại ấm còn ? mua thêm hai cái."
Lúc , bác Trương và bác Lý cũng chuyện xong, sân thấy câu hỏi của Tống Vân. Bác Lý lập tức tươi: "Có ! Đây là đồ nung chơi thôi. Hôm nay cô mua nhiều, tặng thêm hai cái nữa." Nói , ông đến một căn lều nhỏ ở góc sân, lấy hai ấm tương tự. Dù đơn giản và thô mộc, nhưng tiện dụng.
Vân Vũ
Có thích đồ nung, bác Lý vui hơn cả vàng, nhanh nhẹn giúp chất đồ lên xe, tiễn họ tận đầu làng mới về.
Tống Vân với bác Trương: "Bác Lý nhiệt tình quá. Hôm nay cũng nhờ bác mà giảm giá nhiều đấy."
Tống Vân liếc chiếc điếu cày cắm ở thắt lưng bác Trương. Ống điếu hỏng, túi đựng thuốc, rõ ràng lâu bác hút thuốc.
Cô lặng lẽ bỏ hai bao t.h.u.ố.c "Đại Tiền Môn" chuẩn sẵn túi vải đựng lương khô và nước của bác.