Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 172: Cách Chức
Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:31:04
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chị Từ đó vì quá lo lắng cho con nên căn bản nghĩ đến chuyện ăn uống, cũng cảm thấy đói. Đến lúc con hạ sốt , tâm trí chị mới thả lỏng xuống. Nhìn thấy mấy chiếc bánh bao đang bốc khói nghi ngút, bụng chị lập tức sôi lên ọt ẹo.
Chị vô cùng ngại ngùng: "Đêm hôm khuya khoắt đến phiền cô , giờ còn ăn đồ của cô nữa, thật quá ngại quá."
Vân Vũ
Tống Vân đưa nguyên đĩa bánh cho chị Từ: "Chỉ là hai cái bánh bao thôi mà, chị cầm nhanh lên, con bé đói kìa."
Chị Từ nhận lấy bánh bao, Tống Vân lấy cho hai con một bát nước ấm.
Chị Từ thấy con gái mắt tròn mắt dẹo đĩa bánh bao, bèn : "Linh Linh, mau cảm ơn bác sĩ Tống ."
Linh Linh mở to đôi mắt, ngại ngùng với Tống Vân: "Cháu cảm ơn cô ạ!" Giọng nhỏ nhẹ, ngọt ngào.
"Không gì, ăn , ăn xong sẽ kiểm tra cho cháu."
Dù chỉ bánh bao và nước ấm, hai con vẫn ăn ngon miệng.
Chị Từ ăn xong liền : "Bánh bao cô ngon hơn nhiều so với căng tin của bọn . Bánh bao ở tiệm cơm quốc doanh cũng mua qua, nguyên liệu tuy chắc chắn nhưng khẩu vị kém xa của cô."
Chị Từ thấy con gái ăn ngon miệng, hỏi Tống Vân bánh bao thế nào, nhưng ngại ngùng. Biết cách bánh bao là bí quyết của thì ? Hỏi miệng, trả lời cũng , trả lời cũng , thật là khó xử. Cuối cùng chị vẫn hỏi.
Đợi Linh Linh ăn xong, Tống Vân kiểm tra cho Linh Linh: "Viêm họng thể để lâu thêm nữa. Hiện tại tạm thời t.h.u.ố.c kháng viêm. Ngày mai chị nhất định đến bệnh viện lấy t.h.u.ố.c kháng viêm cho Linh Linh uống, nếu sẽ sốt ." Nói xong, cô lấy từ hộp t.h.u.ố.c hai tờ giấy dầu to bằng bàn tay, mỗi tờ gói hai viên thuốc. "Đây là t.h.u.ố.c hạ sốt tự . Ngày mai nếu Linh Linh sốt, sốt cao thì uống t.h.u.ố.c , sốt cao thì đến bệnh viện. Nếu là buổi tối, chị thể đến tìm . Ban ngày ở đây, nhưng buổi tối chắc chắn sẽ về."
Trong hộp t.h.u.ố.c của cô hết sạch t.h.u.ố.c kháng viêm tự chế từ lâu. Đã quá lâu cô hái thuốc, những viên t.h.u.ố.c kháng viêm đây đều để ở làng Thanh Hà cho bố họ . Cô định đến đây sẽ nấu , nhưng từ khi tới nơi đến giờ luôn bận rộn, thời gian và cơ hội.
Chị Từ liên tục cảm ơn, hỏi cô giá tiền t.h.u.ố.c là bao nhiêu. Tống Vân lấy hai đồng.
Hai đồng thực rẻ. Đến bệnh viện lấy t.h.u.ố.c chỉ tốn vài hào, nhưng t.h.u.ố.c của Tống Vân khác biệt. Cô dùng nhiều loại d.ư.ợ.c liệu, hiệu quả tác dụng phụ, bán hai đồng là bán lỗ vốn.
Chị Từ tận mắt chứng kiến hiệu quả của t.h.u.ố.c do Tống Vân đưa , trong thời gian ngắn giúp con gái hạ sốt, tinh thần cũng hồi phục, nhanh hơn cả truyền dịch ở bệnh viện. Thuốc như , đương nhiên chị chê đắt, vui vẻ đưa tiền, cảm ơn một hồi mới dẫn con gái rời .
Bánh bao của Tống Vân cũng hấp xong. Đã muộn , cô đun nước rửa ráy về phòng, theo thói quen xếp bằng giường luyện công.
Gần đây, cô sử dụng nguyên khí chân khí khá thường xuyên, thậm chí thường xuyên tiêu hao hết nguyên khí tích trữ lâu ngày, buộc nỗ lực luyện công nhiều hơn, tích lũy nguyên khí. Trong quá trình , cô phát hiện lượng chân khí đây cần ba ngày để tích lũy, giờ chỉ cần một ngày. Hơn nữa, chín mạch dường như mở rộng, thể chứa nhiều nguyên khí hơn. Cô nghi ngờ công lực của tăng lên cấp hai như sư phụ từng .
Kiếp cô luyện nhiều năm mà đạt đến cấp hai, ngay cả sư phụ cả đời cũng dừng ở cấp một. Kiếp mới luyện bao lâu?
Tống Vân đoán là liên quan đến thể. Luyện công cũng cần thiên phú, ngoài ngộ tính, điều kiện tiên thiên của thể cũng quan trọng. Có lẽ điều kiện tiên thiên của thể phù hợp với khí công cô luyện, cộng với việc gần đây thường xuyên sử dụng nhiều nguyên khí, nhiều kích hoạt tiềm năng, nên mới thể từ cấp một tăng lên cấp hai trong thời gian ngắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-172-cach-chuc.html.]
Tống Vân vui mừng khôn xiết, tăng thêm nửa giờ luyện tập, cho đến khi nguyên khí trong cơ thể tràn đầy, mới hài lòng xuống nghỉ ngơi.
Sáng hôm , Tống Vân và ông lão Cổ ăn sáng xong, mang theo một túi vải đựng bánh bao đến bệnh viện.
Chị Từ cũng dẫn con gái Nghiêm Linh Linh đến bệnh viện. Sau khi bác sĩ khám tình trạng của Linh Linh, kê t.h.u.ố.c kháng viêm cho Linh Linh. Chị Từ lấy t.h.u.ố.c do Khương Tân kê đó cho bác sĩ xem: "Bác xem giúp cháu đây là t.h.u.ố.c gì ạ."
Dù chỉ là vài viên t.h.u.ố.c trắng, nhưng bác sĩ thường xuyên tiếp xúc với t.h.u.ố.c kê đơn một cái nhận : "Đây là t.h.u.ố.c cầm tiêu chảy. Cháu tiêu chảy ?"
Sắc mặt chị Từ tối sầm: "Đây là t.h.u.ố.c hạ sốt bác sĩ ở phòng y tế khu gia đình kê cho con cháu khi cháu sốt hôm qua. Thảo nào con cháu uống t.h.u.ố.c cả buổi chiều hạ sốt, đến tối thì sốt thẳng lên 39 độ 7, mê man luôn."
Bác sĩ xong giật : "Sốt cao như nguy hiểm. Tối qua đưa đến bệnh viện tiêm ?"
Chị Từ lắc đầu: "Không, khu gia đình bác sĩ mới đến, cô cho Linh Linh uống t.h.u.ố.c hạ sốt, cháu hạ sốt nhanh. Cũng là cô bảo cháu đến bệnh viện lấy t.h.u.ố.c kháng viêm."
Bác sĩ thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì . Sốt cao như nhất định kịp thời hạ sốt, đặc biệt là trẻ con."
Chị Từ thu gói thuốc, lấy t.h.u.ố.c xong liền dẫn con về khu gia đình, nhưng về nhà, thẳng đến quân khu tìm Hứa sư trưởng.
Đây đầu Hứa sư trưởng nhận khiếu nại về Khương Tân. Trước đây chủ yếu là khiếu nại của ông lão Cổ, Khương Tân đúng giờ, đến muộn về sớm, còn trực đêm. Ông cũng chuyện với Lữ trưởng Khương, mỗi Lữ trưởng Khương đều đảm bảo sẽ lệnh cho Khương Tân sửa đổi thái độ việc, nhưng nào thực hiện. Sau ông lão Cổ khiếu nại nữa, ông cũng hỏi thêm, tưởng rằng Khương Tân đổi.
Hôm nay chị Từ kể, mới Khương Tân những đổi, còn gây sai sót lớn hơn, thậm chí kê nhầm thuốc, thái độ với bệnh nhân và gia đình bệnh nhân cũng vô cùng tệ hại.
Trước đây, Hứa sư trưởng nể mặt Kỳ quân trưởng nên nhiều dung túng cho Khương Tân. , với tư cách là bác sĩ, kê nhầm thuốc, suýt nữa gây họa lớn. Nếu ông xử lý nữa, thì cái mũ đầu ông cũng cần đội nữa.
Sau khi tiễn chị Từ , Hứa sư trưởng thậm chí thông báo với Lữ trưởng Khương, trực tiếp theo trình tự đặc biệt, cách chức Khương Tân và thông báo miễn nhiệm chức vụ bác sĩ phòng y tế của Khương Tân.
Khi Lữ trưởng Khương chuyện, thì "gỗ đóng thành thuyền", thể cứu vãn. Dĩ nhiên, ông cũng mặt mũi nào để cứu vãn, lập tức liên hệ với Bắc Kinh, đưa Khương Tân về Bắc Kinh. Ở Bắc Kinh tìm việc khác cũng , tham gia sản xuất nông nghiệp cũng , thậm chí lấy chồng cũng , chung là khu quân sự cô thể ở nữa.
Khương Tân tự hủy hoại tương lai của . Một bác sĩ quân khu trong nháy mắt trở thành thanh niên thất nghiệp, trở về Bắc Kinh cũng sẽ thành trò .
Tống Vân những chuyện , cô vẫn đang suy nghĩ xem thế nào để giúp ông lão Cổ lên kế hoạch. Xem ý của ông lão Cổ, ông cũng đội y tế quân khu, tiếc là quá tuổi, nếu Hứa sư trưởng để ông ở vị trí dưỡng lão nhàn hạ như phòng y tế.
Quy định là c.h.ế.t, là sống. Ông lão Cổ tuy lớn tuổi một chút, nhưng sức khỏe , thể chất còn hơn một trẻ, thể đảm đương công việc của đội y tế quân khu.