Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 134: Tôi Là Người Hoa Quốc
Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:25:17
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Hứa Sư trưởng thấy Tống Vân, dù tuổi tác của cô từ miệng Tề Mặc Nam, ông vẫn khỏi lo lắng vì sự trẻ trung của cô.
Trẻ như , thật sự thể lợi hại như Tề Mặc Nam ?
Một cô gái nhỏ như thế, thật sự thể chữa khỏi cho Tiến sĩ Hâm đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc?
“Chào Hứa Sư trưởng, cháu là Tống Vân.” Tống Vân tự giới thiệu với đàn ông trung niên đang đ.á.n.h giá cô.
Hứa Sư trưởng gật đầu, “Chào đồng chí Tống Vân, rốt cuộc cũng đợi cháu tới .” Ông dậy, “Đi theo .”
Hứa Sư trưởng tự dẫn Tống Vân đến phòng chăm sóc đặc biệt nơi Tiến sĩ Hâm đang ở.
Bên ngoài phòng bệnh chiến sĩ quân khu canh gác, ngoại trừ nhân viên y tế chỉ định và một lãnh đạo quân khu, ai thể phòng của Tiến sĩ Hâm.
Lý do Tiến sĩ Hâm trở thành như thế là do phe họ xuất hiện gian tế, để tránh những chuyện tương tự xảy nữa, việc canh phòng nghiêm ngặt như là hợp tình hợp lý.
Bước phòng bệnh, một chiến sĩ trẻ mặc quân phục đang giường bệnh chăm sóc Tiến sĩ Hâm, thấy Hứa Sư trưởng bước , lập tức dậy lùi một bên.
Tống Vân vài bước đến giường bệnh xuống, ngón tay nhanh chóng đặt lên mạch của Tiến sĩ Hâm, chẩn tỉ mỉ.
Nửa phút , Tống Vân rút tay , với Hứa Sư trưởng: “Là một loại thực vật độc tính mạnh tên là Phỉ Quân Căn, may mà lượng uống nhiều, nếu —” Nếu thì tắt thở từ lâu, căn bản thể đợi cô từ nơi xa xôi nghìn dặm chạy đến.
Cô xách chiếc vali đến một bên, mượn vali che , lấy từ ô lưu trữ của hệ thống cây Tử Ngưu Nha, dùng d.a.o găm cẩn thận cắt lấy một đoạn lá, cây mảnh mai hai chiếc lá, chỉ một đoạn nhỏ, lòng Tống Vân như chảy máu, hy vọng Tử Ngưu Nha vẫn thể sống.
Cô tìm xin một cái bát nhỏ, giã nát lá Tử Ngưu Nha thành dạng nước sền sệt, cũng chỉ một thìa nhỏ, bóp miệng Tiến sĩ Hâm, đổ trực tiếp nước t.h.u.ố.c cuống họng, đó dùng thủ thuật thôi mai (xoa bóp ấn huyệt) để giúp ông nuốt xuống.
Sau khi cho uống nước t.h.u.ố.c giải độc, Tống Vân lấy túi châm, bắt đầu hành châm để kích hoạt nhịp tim chậm do châm pháp Chỉ Mạch Liễm Tức, và đ.á.n.h thức bộ chức năng cơ thể của ông.
Như vẫn đủ.
Tống Vân nhận thấy cơ thể Tiến sĩ Hâm quá suy yếu, dù cô dùng châm thuật kích hoạt bộ chức năng của ông, cũng thể chống loại độc cứng đầu trong .
Cứ tiếp tục như , dù cuối cùng thể giữ mạng sống cho Tiến sĩ Hâm, cũng sẽ để di chứng vô cùng nghiêm trọng, điều đối với Tiến sĩ Hâm mà , còn khổ sở hơn là c.h.ế.t , đồng thời cũng sẽ là tổn thất lớn của Hoa Quốc.
Tống Vân mượn cờ vệ sinh, trong nhà vệ sinh mở cửa hàng hệ thống, lật tìm trong danh mục d.ư.ợ.c phẩm, cuối cùng tìm thấy một loại d.ư.ợ.c phẩm thể khiến Tiến sĩ Hâm thật sự hồi phục chức năng.
Bổ Nguyên Tề.
Một chai Bổ Nguyên Tề 100ml, cần đổi 500 tinh tệ.
Rất đắt!
Tống Vân do dự, lập tức đổi một chai Bổ Nguyên Tề, dư tinh tệ hiện tại chỉ còn 3740.
Không kịp đau lòng, cô cầm Bổ Nguyên Tề phòng bệnh, mượn cớ cho uống nước mà lén cho Tiến sĩ Hâm uống Bổ Nguyên Tề.
Hiệu quả d.ư.ợ.c phẩm từ gian cấp cao quả là tuyệt vời, uống Bổ Nguyên Tề đầy năm phút, mạch của Tiến sĩ Hâm trở nên mạnh mẽ hơn, chức năng cơ thể trở trạng thái đỉnh cao, khi chống chất độc cứng đầu trong cơ thể cũng còn cảm thấy lực bất tòng tâm, thêm đó thánh phẩm giải độc Tử Ngưu Nha, chất độc cứng đầu trong Tiến sĩ Hâm đang từng chút một thanh lọc, cũng một phần chất độc theo nước tiểu bài tiết ngoài cơ thể.
Phương viện trưởng và lão trung y tin tức chạy tới, bước phòng bệnh thấy một cô gái trẻ đang bên giường bệnh sắp xếp túi châm, Phương viện trưởng mắt tinh thấy nước tiểu trong ống dẫn nước tiểu chảy biến thành màu đen đỏ, giật thất kinh, “Đây, như ?”
Tống Vân liếc ống dẫn nước tiểu và bô, : “Đây là đang bài độc, , một lúc nữa sẽ hết.” Nói xong cô thu dọn túi châm, lấy giấy bút đơn thuốc, kê đơn t.h.u.ố.c tây, Tiến sĩ Hâm hiện tại cần truyền tĩnh mạch.
“Cô chính là nữ đại phu dạy châm pháp Chỉ Mạch Liễm Tức trong điện thoại?” Lão trung y chằm chằm Tống Vân, trong mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ và kích động.
Tống Vân thấy giọng của lão trung y liền nhận , : “ .”
Lão trung y xoa xoa tay, “ họ Cổ, từ nhỏ theo sư phụ học y, đến nay hơn bốn mươi năm, châm pháp Chỉ Mạch Liễm Tức của cô từng bao giờ, nhưng hiệu quả vô cùng kinh ngạc, thể Tiến sĩ Hâm thể sống đến bây giờ, là công lao của châm pháp Chỉ Mạch Liễm Tức.” Ông giơ ngón tay cái về phía Tống Vân, “Quả nhiên hùng xuất thiếu niên, cô , sư phụ của cô nhất định là một danh y lừng lẫy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-134-toi-la-nguoi-hoa-quoc.html.]
Tống Vân ý ngoài lời của ông, dò hỏi chuyện sư môn của cô.
Trên mặt cô nổi lên vẻ đắng nghét, còn mang theo chút bi thương, giọng nghẹn ngào: “Sư phụ của cháu tiểu nhân hãm hại, còn nữa .”
Cổ lão đầu thấy lời , sắc mặt kịch biến, dường như nhớ tới một chuyện , nắm chặt tay, miệng mở khép, cuối cùng lời nào, chỉ thở dài nặng nề.
Thời thế , thật là tội nghiệp!
Thành công qua mặt , Tống Vân bắt mạch cho Tiến sĩ Hâm.
“Chắc sắp tỉnh , bảo lấy chút đồ ăn đến, cháo trắng thêm chút muối là , đừng cho thứ khác.” Lời Tống Vân với Hứa Sư trưởng.
Hứa Sư trưởng về phía chiến sĩ phụ trách chăm sóc Tiến sĩ Hâm.
Tiểu chiến sĩ lập tức chạy khỏi phòng bệnh, đến nhà ăn lấy cháo trắng.
Phương viện trưởng liếc cái bô đáng sợ, bên trong là chất lỏng màu đen đỏ, và tỏa mùi khó chịu, trong lòng ông đ.á.n.h trống, liếc mắt hiệu cho Hứa Sư trưởng, hiệu ngoài chuyện.
Phương viện trưởng và Hứa Sư trưởng là bạn nhiều năm, hai chỉ cần một ánh mắt là hiểu ý , Hứa Sư trưởng tiếp nhận tín hiệu của Phương viện trưởng, lập tức Tống Vân, thấy cô và Cổ lão đầu đang chuyện, liền theo Phương viện trưởng khỏi phòng bệnh.
Phương viện trưởng kéo Hứa Sư trưởng đến cuối hành lang, bên cửa sổ hỏi nhỏ Hứa Sư trưởng, “Cô bé đó thật sự đáng tin cậy ?”
Hứa Sư trưởng cũng đáng tin , đây là đang đ.á.n.h cược ! Quan trọng là cũng còn biện pháp nào khác.
Khi tiểu chiến sĩ lấy cháo trắng về, Phương viện trưởng và Hứa Sư trưởng cũng kết thúc trò chuyện, hai lượt phòng bệnh.
Vừa phòng bệnh thấy Tiến sĩ Hâm mở mắt, Tống Vân đang cho Tiến sĩ Hâm uống nước.
Hứa Sư trưởng mừng rỡ, lao đến giường bệnh, “Tiến sĩ Hâm!”
Tiến sĩ Hâm nuốt chỗ nước đưa miệng, mắt Hứa Sư trưởng, “Ông là?”
Hứa Sư trưởng lập tức tự giới thiệu, hỏi ông hiện tại cảm thấy thế nào.
Tiến sĩ Hâm nhíu mày, “Cảm thấy lắm, thở , trong bụng đau như lửa đốt, chút sức lực nào.”
Hứa Sư trưởng thấy ông chuyện đầu cuối, thần trí tỉnh táo, trong lòng yên định, “Ông mới tỉnh dậy, chỗ nào thoải mái thì với Tống bác sĩ, chính cô kéo ông từ cửa quỷ trở về, cô nhất định cách chữa khỏi cho ông.”
Lúc , Hứa Sư trưởng xóa bỏ nghi ngờ về Tống Vân.
Vân Vũ
Chính như câu sự thật hùng hồn hơn lời , chỉ thể qua điện thoại giữ mạng sống cho Tiến sĩ Hâm từ xa, mới đến bệnh viện hai tiếng, vốn tuyên bố sắp c.h.ế.t tỉnh , và trạng thái tinh thần trông còn khá .
Tiến sĩ Hâm Tống Vân đầy ơn, “Cảm ơn cô, Tống bác sĩ.”
Tống Vân mỉm đặt chiếc bát xuống, “Là chúng cháu nên cảm ơn bác, bác thể từ bỏ cuộc sống ưu đãi ở nước ngoài, liều c.h.ế.t trở về nước xây dựng Tổ quốc, con đường mà thường dám , bác là niềm tự hào của chúng cháu.”
Nghe thấy lời của Tống Vân, Tiến sĩ Hâm nghẹn ngào, chỉ cảm thấy những khổ cực chịu đựng suốt chặng đường qua, đều đáng giá.
“Mảnh đất nuôi dưỡng , cũng nuôi dưỡng cha ông, tổ tiên , mảnh đất , sẽ ngày hôm nay của . Các cường quốc phương Tây vẫn từ bỏ ý đồ thôn tính Trung Hoa , luôn ấp ủ những cơn bão lớn hơn, họ xem mạng như cỏ rác, chỉ một lòng cướp bóc chia cắt mảnh đất của chúng , nếu chúng thể lên, thì chỉ kết cục chúng đ.á.n.h đổ, đ.á.n.h c.h.ế.t, là Hoa Quốc, bảo vệ gia đình bảo vệ Tổ quốc cũng là trách nhiệm của , sẵn sàng vì đó mà trả bất cứ giá nào.”
Bao gồm cả mạng sống của ông!
Những lời , đừng là mấy chiến sĩ trẻ và bác sĩ, ngay cả một cứng rắn như Hứa Sư trưởng, cũng kìm lệ.
Tiến sĩ Hâm xong dường như nghĩ tới điều gì, vội hỏi Hứa Sư trưởng, “Gia đình hiện giờ đang ở ?”