Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 126: Hansen
Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:25:10
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Vân từ nhà bếp bước , thấy Khương Vũ đang chăm chú đống cá trong sân, liền : "Bắt ở sông đấy, một lúc nữa mang về hai con , và Chu mỗi một con, mang về nhà nếm thử cho mùi vị."
Khương Vũ hào hứng, nhưng chịu nhận của , nhất định trả tiền.
Tống Vân khách sáo vài câu, cũng thản nhiên nhận tiền.
Thiên hạ vốn dĩ thức ăn miễn phí, bọn họ bắt cá cũng bỏ công sức , cô còn hao tổn cả tinh tệ tích cóp khó nhọc để mua dung dịch dinh dưỡng nữa.
Thấy Tống Vân đồng ý nhận tiền, Khương Vũ vui, một mua năm con, giá rẻ hơn ở cửa hàng thực phẩm, cần tem phiếu cũng hạn chế lượng, nếu do mang theo đủ tiền, còn mua thêm năm con nữa, thành cá khô để ăn dần thì mấy.
Chu Hùng nhà mang thai, đang lo lắng mùa đông nguyên liệu để bồi bổ cơ thể, thể mua cá ở chỗ Tống Vân, trực tiếp rút hết tiền , mua mười hai con.
Mười bảy con cá lớn, trung bình mỗi con 7 cân, Tống Vân tổng cộng thu 47 tệ, nhiều hơn cả lương một tháng của một công nhân bình thường, việc buôn bán thật tệ.
Tuy nhiên cô ý định tiếp tục , việc thuộc loại đầu cơ tích trữ, một khi tố cáo, cô sẽ ăn nổi mang , cần thiết, cũng thiếu tiền tiêu.
Với mức sống hiện tại, tiền cô đủ để tiêu đến thời kỳ cải cách mở cửa, đến lúc đó tha hồ buông tay kiếm tiền cũng muộn.
Vân Vũ
Tống Vân xe tải đến bệnh viện huyện, vẫn là phòng bệnh đó, Hansen đang giường sách, tinh thần rõ ràng khá hơn nhiều, trông thấy Tống Vân vui mừng, "Tống, cô cuối cùng cũng đến ."
Tống Vân đặt hộp t.h.u.ố.c xuống, mỉm : "Trông khá đấy chứ."
Hansen vứt sách sang một bên, "Tống, cô thật là một bác sĩ phi thường, đây vẫn cho rằng y học cổ truyền Trung Hoa là trò chơi của bọn lừa đảo, cô khiến đổi suy nghĩ về y học cổ truyền Trung Hoa."
Kể từ khi bắt đầu uống đơn t.h.u.ố.c do Tống Vân kê, tình trạng cơ thể của Hansen ngày một khá hơn, cảm thấy bệnh tật gì.
Tất nhiên, đó chỉ là cảm giác của mà thôi.
Tống Vân khi khám xong cho Hansen, với : "Có thể thấy tích cực phối hợp điều trị, hồi phục . vẫn khuyên nên nhanh chóng trở về nước phẫu thuật."
Hansen gật đầu lia lịa, " đều theo cô. Tống, thể đề xuất với cô một yêu cầu ?"
Tống Vân gật đầu, "Anh ."
Hansen ngại ngùng, nhưng vẫn mở miệng: "Cô cũng đấy, bệnh của là do di truyền trong gia tộc, là thứ tư, nhưng chắc chắn là cuối cùng. Thuốc của cô hiệu nghiệm, thể mua đơn t.h.u.ố.c của cô ?"
Tống Vân thẳng thừng từ chối, "Hansen, đơn t.h.u.ố.c kê cho là đơn t.h.u.ố.c tùy chỉnh dựa tình trạng cơ thể của , đơn t.h.u.ố.c chỉ dành riêng cho lúc đó thôi, ngay cả bây giờ, cũng còn phù hợp để tiếp tục dùng đơn t.h.u.ố.c nữa, hiểu ý chứ?"
Hansen đương nhiên hiểu, thất vọng, vốn định mang về cho gia tộc một bất ngờ, tất nhiên, cũng một chút tâm tư riêng, nhưng giờ đều thành bong bóng xà phòng cả .
Tống Vân quan tâm Hansen trong lòng nghĩ gì, đơn t.h.u.ố.c của cô, tuyệt đối thể bán cho nước ngoài, ai phép.
" sắp bắt đầu châm kim ." Tống Vân hiệu cho Hansen xuống.
Hansen ngoan ngoãn theo.
Hắn tò mò, tại cây kim dài như đ.â.m da thịt , mà cảm thấy đau đớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-126-hansen.html.]
Còn nữa, Tống thế nào để châm kim nhanh như , mà hề sai sót?
Khi châm kim một nửa, Phó giám đốc Phó và Phó giám đốc Trần bước phòng bệnh, thấy Tống Vân đang châm kim, Phó giám đốc Trần định lên tiếng, Phó giám đốc Phó bịt miệng .
"Im miệng." Phó giám đốc Phó dùng khẩu hình với Phó giám đốc Trần, trong lòng thầm c.h.ử.i bới, thằng họ Trần dạo hiểu , việc ngày càng thiếu tinh ý.
Kết thúc châm kim, Tống Vân thu kim với Hansen: "Xong ."
Hansen kéo áo xuống dậy, hít một thật sâu, : " cảm thấy lồng n.g.ự.c của nhẹ nhõm hơn nhiều, Tống, cô thật sự quá giỏi." Hắn giơ ngón tay cái khen ngợi Tống Vân.
Tống Vân , "Đây chỉ là chút bề ngoài của y học cổ truyền Trung Hoa, vui vì thể giúp ."
Phó giám đốc Phó và Phó giám đốc Trần đều tiếng Anh, hai chuyện như sách trời .
Phó giám đốc Trần trực tiếp hỏi: "Các đang gì ?"
Tống Vân liếc Phó giám đốc Trần, bình thản : "Anh y thuật của , giảm bớt nỗi đau cho , cảm ơn , tiếc là tiền của nước chúng ."
Phó giám đốc Trần nghi ngờ cô đang bậy, nhưng chứng cớ.
Phó giám đốc Phó trong lòng thầm , nghĩ thầm con nhỏ vẫn còn là đứa chấp nhặt.
"Cô yên tâm, cô giúp chúng một đại ân, phần thưởng dành cho cô sẽ thiếu một xu." Hansen , hôm nay sẽ xuất viện về nhà máy thành công việc mới về nước, tưởng rằng đợi thêm một hai tháng nữa, đợi bên Đức cử khác đến, ngờ Hansen hồi phục như , thậm chí còn chủ động đề nghị .
Lắp ráp máy móc xong sớm, thì thể đưa sản xuất sớm, hiệu quả mang đương nhiên cần , thưởng cho Tống Vân lớn đến mấy cũng đáng.
Phó giám đốc Trần đến phần thưởng, lập tức nhận công, "Phó giám đốc Phó, chuyện cháu gái cũng công tiến cử, ngài xem phần thưởng—"
Phó giám đốc Phó từng gặp cháu gái mà Phó giám đốc Trần nhắc đến, tiến cử Tống Vân, ấn tượng của ông về cô cháu gái đó mấy , ông cũng là khi gặp cô mới từ những lời lẽ vô cùng cay nghiệt mà nhận , cháu gái căn bản chân thành tiến cử, rõ ràng là mang ý đồ hại , chỉ là ngờ Tống Vân bản lĩnh thật sự, còn thực sự giúp nhà máy giải quyết rắc rối lớn.
"Đương nhiên cũng thể thiếu cô ." Dù động cơ thuần, nhưng rốt cuộc cũng công, đương nhiên thưởng, chỉ là thưởng nhiều ít, thưởng cái gì, thì do ông quyết định.
Tất nhiên, hôm nay Tống Vân nhận phần thưởng, việc do ban lãnh đạo nhà máy họp bàn quyết định, dù nhà máy cũng là nơi một tay giám đốc quyết định, nhưng giám đốc thể đề xuất, những điều thường nên thế nào.
Tống Vân quan tâm những chuyện , cô nhận khoản thù lao khám bệnh hậu hĩnh, còn phần thưởng thêm từ nhà máy, thì , cũng .
Khương Vũ và Chu Hùng vẫn phụ trách đưa Tống Vân về nhà, đường họ bày tỏ với Tống Vân ý mua thêm ít cá đem về.
Buổi sáng họ xách cá về khu nhà ở, hàng xóm vây quanh, đủ kiểu dò hỏi nguồn gốc của đống cá.
Khương Vũ và Chu Hùng tuy tiết lộ Tống Vân, nhưng cũng hứa với mấy nhà thiết là sẽ giúp họ mua cá.
Thế là, Tống Vân bán thêm một sọt cá lớn, 22 con, tổng cộng 159 cân, 4 hào một cân, tổng cộng 63.6 tệ, Tống Vân bỏ lẻ, lấy tròn 60 tệ.