Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 106: Không Thể Báo Công An
Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:23:42
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Vân mỉm , "Đánh c.h.ế.t đương nhiên đền mạng, ăn đạn. với tư cách là đội trưởng, chú thể thiên vị, một phía như ? Cô gì là chú tin đó? Chú hỏi qua cháu ?"
Tôn Hữu Phúc câu hỏi ngược của Tống Vân cho chút ngượng ngùng, "Vậy cháu , do cháu đ.á.n.h ?"
Tống Vân: "Người là Triệu Cúc Hương đánh, chẳng liên quan gì đến cháu, cháu còn chẳng động cái gậy, tin chú hỏi ." Tống Vân chỉ về phía đứa con thứ hai nhà họ Tôn vẫn đang ngơ ngác.
Tôn Nhị Thoan đột nhiên chỉ tên, nhất thời phản ứng kịp, khi Tôn Hữu Phúc hỏi, theo bản năng gật đầu, ", là do đánh."
"Cháu bậy!" Triệu Cúc Hương giận đến mức bóp c.h.ế.t thằng con ngốc , đây chính là lý do bà thích thằng thứ hai, chỉ thích thằng cả và thằng ba, thằng thứ hai quá ngu ngốc.
"Có cháu thấy nữ tri thức xinh nên mềm lòng ? Người tùy tiện vẫy mắt một cái là cháu dám bậy bạ gì hết, cháu đừng quên cháu vợ , cháu dám chuyện xa với cô , sẽ c.h.é.m cháu cho ch.ó ăn."
Lời lẽ của Triệu Cúc Hương c.h.ử.i bới thể là bẩn thỉu, chỉ mắng con trai, mà còn mắng cả Tống Vân.
Vân Vũ
Tống Vân thể chịu loại khí ?
Chắc chắn là thể.
Tay cô thò túi, thực là lấy từ gian hệ thống ba cây kim thêu nhỏ, nắm trong tay, nhân lúc che khuất bởi hình của Tôn Hữu Phúc, ba mũi kim đồng loạt phóng , chính xác vô cùng đ.â.m ba huyệt đạo Triệu Cúc Hương.
Triệu Cúc Hương chỉ cảm thấy như kim châm mấy cái, đau, nhưng chẳng mấy chốc đau nữa, nên để ý, há miệng định tiếp tục chửi, nhưng phát hiện đột nhiên thể phát tiếng.
Bà bóp cổ gào thét trong vô thanh, phát chút âm thanh nào, cảm thấy eo và chân bắt đầu tê dại, chính là cảm giác khủng khiếp khi eo và chân của dần dần theo sai khiến.
Triệu Cúc Hương ngã xuống đất, , dậy nổi, lăn lộn , ai bà điên cái gì.
Tống Vân hướng về Tôn Hữu Phúc : "Thảo nào nhắc đến thôn Tiểu Khê lắc đầu, chính là loại phần tử điên đảo trắng đen vu khống khác bừa bãi , đội trưởng còn thèm quản. Cháu là họ mời đến khám bệnh cho đồng chí Tiền Ngọc Trân, bận rộn cả đêm, họ đem đứa con do Tiền Ngọc Trân sinh mất, ngoảnh đầu cháu hại đứa bé, giữ cháu , hoặc là gả cho con trai thứ ba của bà vợ, hoặc là tù ăn đạn. Cháu hỏi đội trưởng thôn Tiểu Khê, đây còn là xã hội mới ? Thôn Tiểu Khê của các chú còn vương pháp ? Có thôn Tiểu Khê các chú chỉ cần thấy cô gái nhà ai là thể lừa đến, tùy tiện bịa tội danh để cưỡng ép cưới hỏi giữ ? Điều khác gì so với bọn cường hào ác bá cướp đoạt dân lành trong xã hội cũ?"
Lời Tống Vân dứt, dân làng lập tức xôn xao, ai nấy đều giận dữ nhảy cẫng lên.
Có nhảy hô, "Tống tri thức, chuyện liên quan gì đến chúng , cô thể lấy một cây đập c.h.ế.t cả oàn thuyền, chúng đều là dân lành , từng chuyện gì, đều là do gia đình Tôn Hữu Tài gây , cô tìm họ đòi giải thích ."
Lại giải đáp thắc mắc cho Tống Vân, "Tống tri thức còn đúng , Tôn Hữu Tài và Tôn Hữu Vượng là em ruột, cô cứu con dâu thứ hai nhà Tôn Hữu Vượng, còn chỉ điểm cho hai trai của Lý Phụng Cầm báo án, nhà Tôn Hữu Vượng tan hoang, Tôn Hữu Tài đang trả thù cho em ruột đấy."
Thì là như .
Tống Vân rốt cuộc hiểu , cô còn đang thắc mắc, bình thường đột nhiên nhắm cô.
Sân nhà Tôn Hữu Tài thật là náo nhiệt, một câu, kẻ một lời , ai thèm để ý đến Triệu Cúc Hương đang lăn lộn đất và Tôn Đại Thoan, Tôn Tiểu Thoan đang bất tỉnh nhân sự đầu chảy máu.
Tôn Hữu Phúc chỉ cảm thấy thái dương đập giòn giã, về phía căn phòng Tôn Hữu Tài đang ở, cửa phòng đóng chặt, Tôn Hữu Tài đang ở trong đó, liền đến cửa dùng sức gõ cửa, "Hữu Tài, mau đây, trong nhà xảy chuyện lớn thế , còn ngủ ?"
Dân làng bĩu môi, lẩm bẩm, "Giả vờ ngủ giả vờ c.h.ế.t ai mà chẳng ? Bất kể chuyện gì cũng liên quan đến , đồ ch.ó già gian xảo."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-106-khong-the-bao-cong-an.html.]
Cửa mở, Tôn Hữu Tài xoa mắt bước , vẻ mặt mơ hồ, "Sao thế? Hữu Vượng, chú đến ? Có chuyện gì thế?" Nói ngoảnh đầu, thấy cảnh tượng huyên náo trong sân, trợn to mắt, "Đây là thế? Xảy chuyện gì thế?"
Tống Vân màn diễn xuất vụng về của Tôn Hữu Tài, thầm nghĩ diễn xuất của chỉ thể lừa đứa trẻ ba tuổi.
Tôn Hữu Tài chạy đến bên hai đứa con, đứa , đứa , trong lòng vô cùng tức giận, mắt đỏ ngầu, nhưng vẫn giả vờ vẻ hiểu chuyện gì, trông thật lố bịch.
Tôn Hữu Tài hỏi Triệu Cúc Hương thế, Triệu Cúc Hương , chỉ miệng , chỉ eo và chân, mặt đầy nước mắt.
Tôn Hữu Tài lúc thật sự hoảng hốt, hai đứa con đầu chảy máu, trông đáng sợ, sống c.h.ế.t , vợ thành dạng , nhất thời rối loạn, tay run rẩy, "Rốt cuộc là chuyện gì? Ai ?"
Tôn Hữu Tài Tống Vân.
Tống Vân vẻ mặt vô tội, "Nhìn cháu gì? Không liên quan gì đến cháu, hai con trai nhà chú là do vợ chú đánh, vợ chú tự nhiên phát điên xuống, dân làng đều thấy, cháu ngay cạnh đội trưởng, đến một ngón tay cũng động qua."
Dân làng đua chứng cho Tống Vân, ngay cả đội trưởng Tôn Hữu Phúc cũng gật đầu đúng là như .
Tôn Hữu Tài thể chấp nhận cách , nhớ kế hoạch đó, ánh mắt lóe lên sắc bén, chỉ Tống Vân : "Chuyện chắc chắn là do cô giở trò, hết cô hại c.h.ế.t đứa cháu gái mới sinh của , giờ hại Đại Thoan, Tiểu Thoan và vợ thành dạng , cô , rốt cuộc cô là thế nào? Muốn gì? Có cô là gián điệp nước địch, đến phá rối chúng ?"
Cái mũ chụp, còn to hơn cả trời.
Quả đúng là gừng càng già càng cay.
Tống Vân mặt đổi sắc, Tôn Hữu Tài giả vờ nữa, lạnh giọng : "Báo công an , chuyện rốt cuộc là thế nào, nghĩ đồng chí công an chắc chắn thể điều tra rõ ràng." Nói về phía Tôn Nhị Thoan đang co rúm một góc, "Nghe công an phương pháp thẩm vấn đặc biệt, họ khả năng phân biệt lời thật lời giả, chúng cùng đến đồn công an nhận thẩm vấn. Thân cháu ngay thẳng sợ bóng xiên, tùy các chú vẩy bùn, cháu quan tâm, đồng chí công an sẽ trả công bằng và sự trong sạch cho cháu."
Nghe báo công an, Tôn Nhị Thoan sợ đến mức tay run rẩy, vội hướng về Tôn Hữu Tài kêu lên, "Cha, thể báo công an, thể báo."
Hừ!
Tôn Hữu Tài giận đến c.h.ế.t , sinh đứa con ngu ngốc đến thế.
Câu hét lên, ngốc cũng là tình hình thế nào .
Lúc , Triệu Thu Anh vốn luôn trốn trong phòng cũng chạy , mặt tái mét hô, "Cha, thể báo công an, thể báo !"
Tôn Hữu Tài tức giận đến c.h.ế.t, năng gì.
Triệu Thu Anh chạy đến mặt Tống Vân, run run , "Tống tri thức, xin cô đừng báo công an, đứa bé c.h.ế.t, vẫn còn sống."
Tống Vân nhướng mày, tỏ vẻ tin.
Triệu Thu Anh vội , "Mẹ chồng bảo vứt đứa bé thùng nước tiểu, , dám, liền — liền đem đứa bé bỏ ở bên Tam Chi Pha, dùng giỏ đựng, còn đắp một cái áo rách, bây giờ chắc chắn vẫn còn sống."