Nếu các chuyên gia cùng nhất trí trời mưa thì còn dễ , nhưng hiện giờ rõ ràng cảm thấy sẽ mưa, cho rằng khô hạn.
Hai phán đoán khác biệt như thế, sách lược ứng phó chắc chắn cũng sẽ giống .
mà chuyện sốt ruột cũng vô ích, đành đợi đến ngày mai kiểm tra mới thể đưa kết luận cuối cùng.
Sau khi sắp xếp cho các chuyên gia xong xuôi, Thẩm Hạ nán lâu, mà xoay về phía bóng dáng gầy yếu đang ngoài ruộng .
Vừa mới đến gần, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng, là do trời quá nóng.
Gà Mái Leo Núi
“Sao em xuống ruộng?”
Thẩm Hạ nhíu mày, dường như chút bất mãn vì cô lời lén đây việc.
Từ khi Thẩm Hạ xuất hiện, sự chú ý của Tô Nhiễm Nhiễm đều thu hút theo bản năng.
Lúc đối diện với ánh mắt đầy vẻ tán thành , cô chút tự nhiên và chột .
“Em , mới xin phép để em xuống ruộng một lát.”
Thế nhưng cô quên mất quá đỗi gầy yếu, những lời sức thuyết phục.
Đặc biệt là tối hôm qua Thẩm Hạ còn đích ôm cô lòng, tất nhiên bây giờ cô gầy đến mức nào, mà thấy xót xa.
Chỉ điều, chút bất mãn khi thấy vẻ chột của cô, tất cả đều hóa thành sự thương tiếc.
Cuối cùng vẫn nỡ trách mắng cô một câu, Thẩm Hạ nhẹ giọng : “Để cho, em dẫn Đậu Đậu chơi .”
Nghe thấy thế, Tô Nhiễm Nhiễm cơ thể khỏe mạnh của theo bản năng.
Anh sẽ nhặt bông lúa ư?
Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của cô, Thẩm Hạ khỏi bật thầm.
“Anh gánh lúa, gánh nửa ngày thể kiếm 8 công điểm.”
Nghe thấy những lời , hiểu Tô Nhiễm Nhiễm chợt nghĩ tới vất vả nhặt bông lúa cả ngày trời mà chỉ 4 công điểm.
Người so với , quả đúng là chênh lệch quá lớn.
Tô Nhiễm Nhiễm rõ năng lực của , cũng còn thiết tha với công việc nhặt bông lúa nữa.
“Vậy giao cho .”
Không bì thì thôi !
Vẻ mặt cô quả thực quá đỗi sinh động, cảm xúc đều hiện rõ khuôn mặt nhỏ nhắn, trắng nõn.
Nhìn đôi mắt linh hoạt của cô, trong mắt Thẩm Hạ khỏi ánh lên ý .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-trung-sinh-mang-theo-khong-gian-lam-giau/chuong-65-day-la-bi-mat-cua-co-sao.html.]
Im lặng một lát, mới mở miệng : “Đi , Đậu Đậu đang đợi em đấy.”
“Vâng!”
Gật đầu một cái, Tô Nhiễm Nhiễm nán lâu, xách chiếc thùng cô đặt ngoài ruộng rời .
Thế nhưng khi đến gốc cây, cô chợt nghĩ đến điều gì mà cầm chiếc bình nước của trở .
“Uống ngụm nước .”
Dù , nhưng mồ hôi nhễ nhại thì chắc chắn là do trời nóng bức.
Nghe thấy thế, ánh mắt Thẩm Hạ chiếc bình nước trong tay cô một lát.
Ngay đó từ chối, trực tiếp nhận lấy và uống ừng ực từng ngụm lớn.
Vị nước mát lành, sảng khoái chạm môi, Thẩm Hạ mới chợt nhận , nước ngon đến lạ!
Ngon một cách chân thật, đúng nghĩa đen.
Và , một luồng năng lượng khó tả theo dòng nước lan tỏa, dần dần xua mệt mỏi trong cơ thể .
Là cảm giác như tràn trề sức sống, đầy năng lượng thực sự.
Cầm bình nước xuống, ánh mắt Thẩm Hạ tò mò cô một lát, đó trả nước cho cô.
Trên mặt hề để lộ bất kỳ dấu hiệu khác lạ nào.
Tô Nhiễm Nhiễm nhận lấy nước, kìm nén sự thôi thúc hỏi cảm giác gì, đó cô bước .
Ở phía , ánh mắt Thẩm Hạ ánh lên vẻ dò xét, nghiên cứu.
Cô chợt nhớ hành động lạ lùng của hôm qua: dùng gáo múc nước từ lu và khuấy đều.
Lại nhớ đến vị khoai lang ngọt lành bất ngờ mà cô ăn hôm qua.
Lẽ nào… đây chính là bí mật ẩn giấu trong cô?
Tô Nhiễm Nhiễm hề để lộ điều gì, hoặc cũng thể, cô bận tâm đến chuyện đó.
Vì ngay từ đầu, cô ý định che giấu Thẩm Hạ.
Dù , cũng là đầu ấp tay gối của cô. Trừ phi cô cần đến gian nữa, bằng , việc giữ bí mật là điều bất khả thi.
Vấn đề là thể tiếp nhận đến , cô sẽ chỉ tiết lộ đến đó. Hiện tại, cô vẫn đang trong giai đoạn dò xét.
Nếu vẻ bài xích, cô sẽ lập tức dừng .
Việc kể cho về bí mật gian, Tô Nhiễm Nhiễm cảm thấy vô cùng thản nhiên.
Ở kiếp , nếu Thẩm Hạ, cô sớm , và dĩ nhiên cũng chuyện kiếp để .