Tô Nhiễm Nhiễm thì một giấc ngủ thật ngon lành.
Hóa chiều ngày hôm qua Thẩm Hạ mua về một gói sữa bột và một chiếc bình sữa.
Cả tối cơ bản đều là cho đứa bé b.ú sữa và tã.
Hơn nữa sự chỉ đạo của Phan Thủy Phương, chỉ tốn một buổi tối, động tác của từ vụng về bỗng trở nên vô cùng thuần thục.
Thậm chí giờ đây, còn dám bế đứa trẻ lên mà dỗ dành.
Tô Nhiễm Nhiễm đàn ông cao lớn mặt dịu dàng ôm đứa bé trong lòng, ánh mắt dịu dàng đến lạ thường.
Chẳng qua chút ấm áp chẳng duy trì bao lâu, đứa trẻ ở giường 4 bắt đầu ré lên.
Không rõ vì b.ú đủ sữa , mà cả tối đứa trẻ cứ ngằn ngặt thôi.
Sản phụ giường 5 tiếng ồn phiền chịu nổi, lập tức buông lời mắng mỏ ở giường 4.
“Mấy cái trò gì thế? Cũng dỗ đứa bé , đừng đánh thức con trai chứ!”
Lý Mai Trân mệt mỏi rã rời cả tối, vất vả lắm mới chợp mắt một lát, thì thấy tiếng mắng đầy tức giận vọng đến từ bên cạnh.
Ý thức của cô còn mơ hồ, căn bản kịp phản ứng xem rốt cuộc chuyện gì xảy .
Mà Lâm Siêu Hưng ngủ cả một đêm, lúc tràn đầy năng lượng.
Nghe thấy những lời chẳng tỏ vẻ tức giận, mặt còn hiện lên một nụ lịch sự, nho nhã đến lạ:
“Trẻ con mà, một lát thì cũng là chuyện thường tình thôi.”
rõ ràng là sản phụ giường 5 xem con trai cô như bảo bối, thấy Lâm Siêu Hưng , lập tức cau mày vui.
“Con gái nhà to quá, con trai còn bé dại, màng nhĩ còn non nớt, nhỡ hỏng tai thằng bé thì mấy đền nổi ?”
Cuối cùng Lý Mai Trân cũng tỉnh táo hẳn, thấy những lời thì lập tức nổi cơn thịnh nộ.
“Nếu con trai cô quý giá đến , cô đưa về nhà mà chăm bẵm? Nơi là phòng bệnh cho sản phụ nghỉ ngơi, cô cái gì gọi là 'phòng bệnh sản phụ' ? Trẻ con mà thì còn gọi là trẻ con nữa ư?”
Tối hôm qua La Ngọc Phân từng chịu thiệt trong cuộc 'giao chiến' với phụ nữ , lúc chèn ép nữa, sắc mặt lập tức tối sầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-trung-sinh-mang-theo-khong-gian-lam-giau/chuong-306-anh-chac-chac-muon-lam-phau-thuat-nay-sao-1.html.]
“Sao cô ngang ngược, vô lý đến ?”
Gà Mái Leo Núi
Lâm Siêu Hưng ở bên cạnh vội vàng giữ lấy Lý Mai Trân mà khuyên nhủ: “Mai Trân, chuyện gì thì từ từ , đều ở chung một phòng bệnh, ầm ĩ lên thì thật khó coi ?”
Nghe thấy thế, Lý Mai Trân suýt bật vì tức giận.
“Anh đúng là giỏi đóng vai nhỉ? Tối hôm qua gọi bao nhiêu , đều phản ứng chút nào, cứ như một khúc gỗ c.h.ế.t trôi. Có cho rằng bây giờ leo lên chủ nhiệm xưởng máy móc thì ghê gớm lắm ? Hừ! Lâm Siêu Hưng, , chả là cái thá gì cả!”
Lần sinh con gái xong, lẽ Lâm Siêu Hưng còn cần cô , bởi khi cô ở cữ, cũng chăm sóc cô tử tế.
Ngày hôm qua, lẽ là ngày Lý Mai Trân cảm thấy bất lực và tủi nhất từ đến giờ.
Ban ngày bụng đói cồn cào, vất vả lắm mới chờ Lâm Siêu Hưng và tới, thì suýt chút nữa ăn tát.
Buổi tối cô một kéo thể suy yếu, chăm sóc con gái cả đêm.
Ấy mà tỉnh , việc đầu tiên là dỗ dành đứa bé, mà là chỉ trích cô nên cãi cọ với khác?
Nghe thấy lời Lý Mai Trân , sắc mặt Lâm Siêu Hưng lập tức tối sầm !
Điều căm ghét nhất, chính là việc khác dựa vợ mới leo lên cái ghế chủ nhiệm.
Chuyện thì còn gì là thể diện của một thằng đàn ông nữa chứ?
dù sắc mặt tối sầm đến mấy, vẫn cố nén cơn giận và nỗi uất nghẹn trong lòng để dỗ dành Lý Mai Trân đang như ngọn núi lửa sắp phun trào.
“Mai Trân, em đừng giận, hôm qua mệt mỏi quá nên mới ngủ say đến thế. Lát nữa em cứ nghỉ ngơi , sẽ trông đứa bé cho.”
Lý Mai Trân lạnh lùng đàn ông miễn cưỡng lấy lòng , lòng cô tức thì nguội lạnh.
Còn Tô Nhiễm Nhiễm, mặc cho tiếng cãi cọ ồn ào xung quanh, cô vẫn bình thản ăn hết bữa sáng mà Thẩm Hạ chu đáo mang đến.
Bởi lẽ hôm nay là mùng Một Tết, tiệm cơm quốc doanh mở cửa, mà các quán ăn tư nhân sáng sớm cũng đều đóng im ỉm.
Bữa sáng Thẩm Hạ mua ở căn tin bệnh viện, là món cháo thịt nóng hổi.
Đinh Ngọc Trân và Phan Thủy Phương ăn sáng từ sớm.
Xích mích giữa sản phụ giường 4 và sản phụ giường 5 cũng lắng xuống, giờ đây chỉ còn hai vợ chồng ở giường 4 đang lớn tiếng cãi vã.