Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 981
Cập nhật lúc: 2024-11-27 20:26:24
Lượt xem: 117
Chỉ di chuyển năm sáu phút đã đến nhà mới, trợ lý Thôi Trí Viễn đã đứng trước cửa chờ sẵn, anh ấy đã gặp mặt Cung Linh Lung rất nhiều lần, chờ xe dừng lại lập tức bước đến mở cửa giúp cô, cười hỏi: “Chuyến bay đến trễ sao?”
“Không trễ, chúng tôi vừa mới đến trường xử lý thủ tục xong, còn đi tham quan quanh trường học một vòng mới đến đây.”
Cung Linh Lung lập tức xuống xe, ôm ba anh em đang chen chúc ngồi chung một chỗ với hai giáo viên xuống nói: “Bé Minh, hôm nay gió to quá, bọn con vào nhà trước đi, mẹ sẽ dọn hành lý vào.”
“Tiểu Cát, cậu dẫn ba đứa bé Minh vào nhà trước đi.”
Thôi Trí Viễn cũng phụ cô khiêng hành lý, dẫn mọi người vào nhà rồi, sắp xếp cho hai giáo viên ở lầu một, bốn mẹ con Cung Linh Lung thì ở lầu hai.
Căn nhà này rất rộng rãi và sạch sẽ, toàn bộ đồ nội thất trong phòng đều theo phong cách châu Âu, lò sưởi âm tường đốt lửa rất to, trong phòng ấm áp như mùa xuân, ba anh em vừa vào phòng đã bắt đầu cởi áo bông dày cộm ra.
Căn phòng ngủ rộng rãi nhất là phòng của Cung Linh Lung, trong phòng được trang trí vô cùng xa hoa và cổ kính, các vật phẩm trang trí bên trong đều theo phong cách cung đình.
Ba anh em mở cửa đi vào đầu tiên, chỉ nhìn thoáng qua đã bật cười, bé Minh thấy không có người ngoài ở nơi này, còn nghịch ngợm khom lưng mời: “Nữ vương bệ hạ, mời vào.”
Cung Linh Lung lú đầu vào trong xem thử, khi nhìn thấy cái giường to cổ kính hoa lệ cũng nhịn không được bật cười: “Thẩm mỹ của ông ngoại mấy đứa thay đổi rồi.”
“Linh Lung, con có thích cách bày trí trong phòng không?”
Thôi Trí Viễn xách theo hành lý đi lên, mọi đồ đạc trong nhà đều là do ông ấy đích thân lựa chọn, mọi món đồ nội thất và các loại khăn rèm trong nhà đều mới, còn đều là loại hoa lệ nhất, đắt nhất.
“Dạ thích.”
Cung Linh Lung trả lời rất nhanh, không hề do dự nửa giây.
Tuy rằng phong cách có hơi hoa lệ một chút, nhưng mấy thứ này đều là hàng xịn, cô cũng là người có mắt nhìn hàng, căn phòng này chắc chắn đã ngốn hết không ít tiền của ông ấy.
Ba anh em cũng đều rất phối hợp, hiện tại đã cởi giày bò lên giường lăn lộn, bạn nhỏ Cung Bồng Trạch còn liên tục kêu gọi: “Ông ngoại, cái giường này to thật đó, nằm thích thật.”
Thấy bọn họ đều thích, Thôi Trí Viễn cười nói: “Ông cố ý mua cái giường to này đó, nếu ba đứa không muốn ở riêng thì có thể ngủ chung với mẹ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-981.html.]
Phòng ngủ ở bên cạnh chính là phòng chuẩn bị cho ba anh em bọn họ, phòng này thì không được trang trí này, lúc nãy bọn họ đã đi vào xem thử rồi.
“Bọn con ngủ chung với mẹ.”
Bọn họ không có ý định sang phòng bên cạnh ngủ, tối nào bọn họ cũng sẽ ngủ trong không gian.
Thôi Trí Viễn và trợ lý đã chuẩn bị sẵn cơm trưa rồi, bọn họ nhanh chóng sửa soạn hành lý xong, lập tức đến nhà ăn tập hợp ăn cơm.
Thấy một bàn đầy đồ ăn, trông còn khá ngon miệng, Cung Linh Lung cười hỏi: “Anh Cát, anh nấu đó hả?”
“Tổng giám đốc Thôi làm, tôi chỉ giúp đỡ thôi.”
Bình thường Thôi Trí Viễn bận rộn công việc, trong nhà cũng có bảo mẫu, ông ấy rất hiếm khi xuống bếp, nhưng hôm nay lại cố ý chuẩn bị một bàn đầy thức ăn ngon cho con gái và ba đứa cháu ngoại.
Vì bàn đồ ăn này, hôm nay ông ấy đã phải thức dậy sớm bận rộn, mọi nguyên vật liệu đều được mua sắm từ hôm qua, chạy đến rất nhiều nơi mới mua sắm đủ đồ ăn.
“Linh Lung, tài nấu nướng của cha chỉ bình thường thôi, cũng không biết nấu quá nhiều món, con nếm thử trước đi.”
Thôi Trí Viễn múc cơm cho bọn họ, cũng tiếp đãi hai người khách: “Giáo viên Dương, giáo viên Mạnh, chỉ có thể dùng cơm nhà bình thường để tiếp đãi hai người, hai người đừng chê.”
“Ông Thôi, ông đừng nói như thế, đồ ăn thế này đã phong phú lắm rồi.”
Hoàn cảnh gia đình của hai giáo viên cũng coi như khá giả, nhưng bình thường cũng khá tiết kiệm, đại đa số thời gian đều ăn ở nhà ăn trong trường học, đồ ăn trong trường học thua xa mấy món này.
“Đồ ăn ngon lắm, hai thầy mau ăn đi.”
Cung Linh Lung dùng đũa chung gắp đồ ăn cho bọn họ, cũng gắp xương sườn cho Thôi Trí Viễn: “Cha, cha vất vả rồi, mau ăn đi.”
Đồ ăn trên bàn đều khá ngon, bốn mẹ con của Cung Linh Lung đều ủng hộ nhiệt tình, bọn họ lại ăn khỏe, ăn hết chén này đến chén khác, xử lý hết bảy tám phần đồ ăn trên bàn.
Bọn họ thích ăn đồ ăn do ông ấy làm, Thôi Trí Viễn là người vui vẻ nhất, trong lòng còn thầm tính toán sau này về nhà phải nhờ bảo mẫu dạy cho ông ấy nấu thêm vài món nữa mới được.