Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 976

Cập nhật lúc: 2024-11-27 09:33:56
Lượt xem: 101

Lúc này cô đang ghé sát vào lỗ tai chồng, nhẹ nhàng nói cho chồng biết những thứ mà bốn mẹ con bọn họ chuẩn bị, Lục Tĩnh Xuyên nghe thế hai mắt sáng rực lên: “Chờ anh về kinh đô rồi, chúng ta lại tìm một thức khác thử xem.”

“Ừ, chờ về kinh đô lại xem.”

Cung Linh Lung không nói chuyện này nữa, xoa nhẹ chân của anh, hỏi nhỏ: “Có còn đau không?”

“Không đau.” Lục Tĩnh Xuyên chớp mắt.

Cung Linh Lung cong khóe môi nói: “Anh nằm tiếp đi, nằm trên giường thêm vài ngày nữa rồi lại tính.”

Mấy người Quý Duy nhanh chóng bưng đồ ăn vào, ba anh em bưng cơm mà bọn họ mua, bé Minh vừa vào đã nói ngay: “Cha à, con mua vịt nướng và canh gà cho cha đó.”

Lục Tĩnh Xuyên ngồi dựa vào đầu giường, nói với bọn họ: “Chờ vài ngày nữa cha lại dẫn ba đứa đến nhà hàng Đào gia ăn cơm.”

Cung Linh Lung bưng đồ ăn của anh đến, ngồi xuống mép giường, cười liếc nhìn anh nói: “Đoàn trưởng Lục, có cần em đút không?”

Hai mắt Lục Tĩnh Xuyên sâu thẳm: “Em nhai nát xong lại đút cho anh.”

Quý Duy đang chuẩn bị ăn cơm: “… Anh đi ra ngoài ăn cơm đây.”

“Đại sư bá, bác đừng đi mà, phải tập quen dần với việc này đi.” Ba anh em lại không có ý định đi ra ngoài ăn, quyết tâm ở lại nơi này làm bóng đèn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-976.html.]

Quý Duy thấy ba người bọn họ ngồi ngay ngắn bên cạnh bàn nhỏ, có vẻ như đã quá quen rồi, nhịn không được bật cười, quay về vị trí của mình ngồi xuống, vừa ăn vừa cười nói: “Ba đứa nói đúng lắm, chúng ta phải tập làm quen với nó.”

Bị ba đứa nhỏ trêu ghẹo, Cung Linh Lung cũng không ngại ngùng chút nào, đưa hộp cơm cho Lục Tĩnh Xuyên, tự bưng chén của mình ngồi xuống bên cạnh ăn chung với anh.

Hai người tình chàng ý thiếp, trong ánh mắt chỉ có lẫn nhau, hoàn toàn coi bốn cái bóng đèn ở bên cạnh như không khí.

Lục Tĩnh Xuyên nằm viện hai ngày, tuy rằng nửa năm nay cơ thể của anh không bị thương, nhưng tinh thần lại luôn tập trung cao độ, hiện tại cuối cùng cũng rời khỏi khu vực nguy hiểm, thần kinh cũng thả lòng, nằm viện nghỉ ngơi hai ngày.

Xử lý xong thủ tục xuất viện, mấy người bọn họ ở thành phố Dương chơi một ngày, ăn các loại đồ ăn ngon mà bọn họ đã nhớ thương từ lâu, sau đó mới ngồi máy bay quay về kinh đô.

Lục Tĩnh Xuyên quay về kinh đô báo cáo công việc, nhiệm vụ lần này hoàn thành viên mãn, được tốt nghiệp sớm, quân chức cũng tăng lên một cấp bậc, dựa vào bản lĩnh của mình trở thành người có cấp bậc phó sư trẻ tuổi nhất.

Giải quyết xong công việc trong ty, Lục Tĩnh Xuyên dẫn theo vợ con đi ra vùng ngoại ô chơi đùa, thuận tiện đi vào núi kiểm kê quà tặng mà mấy đứa con trai tặng cho anh.

Lục Tĩnh Xuyên dẫn theo ba đứa con trai vào trong núi sâu không người thí nghiệm s.ú.n.g ống đạn dược được linh lực phong và lôi thêm vào, Cung Linh Lung ở bên hồ chuẩn bị các công cụ dã ngoại, đang cầm cần câu giản dị câu cá, dự định trưa nay sẽ làm cá hấp tươi ăn.

Lúc bọn họ quay về, Cung Linh Lung đang xử lý con cá mà cô mới vừa câu lên, cười hỏi: “Anh Tĩnh, thế nào rồi?”

“Thần kỳ!”

Lục Tĩnh Xuyên chỉ có thể dùng từ này để hình dung, có vũ khí thần kỳ mà mấy đứa con trai chi viện, anh cực kỳ có lòng tin với chiến dịch lần này.

Cung Linh Lung tự giác không hỏi thăm thêm những chuyện khác, giao nhiệm vụ cho bọn họ: “Em chỉ mới câu được một con cá thôi, anh và ba đứa con muốn ăn cái gì thì tự đi xung quanh tìm xem đi.”

Loading...