Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 966
Cập nhật lúc: 2024-11-27 09:25:08
Lượt xem: 18
Hôn lễ được tổ chức ở Hồng Kông, có vô số khách quý đến dự tiệc cưới, đại đa số mọi người có uy tín và danh dự của Hồng Kông đều đến tham dự chúc mừng, ba anh em cũng được làm hoa đồng đáng yêu điển trai đúng như mong muốn.
Hàn Tế và Lục Tĩnh Xuyên có thân phận quân nhân, lần này bọn họ đi đến Hồng Kông cũng đã xin lãnh đạo phê duyệt chỉ thị xin nghỉ trước, nhưng không thể ở lại nơi này quá lâu, chỉ ở lại ba ngày là lập tức khởi hành quay về nước, hai mẹ con Cung Vãn Đường thì dẫn theo mấy đứa con ở lại Hồng Kông, dự định ở lại ăn tết với ông cụ xong lại quay về kinh đô.
Bên Hồng Kông cực kỳ để ý đến những ngày hội truyền thống như tết âm lịch, không khí tết ở khắp mọi nơi, ba anh em và Xích Xích vừa mới mở mắt ra là đòi đi ra ngoài chơi, suốt ngày đều vui vẻ đến mức không muốn về nhà.
“Vãn Đường, Linh Lung.”
Đi ra ngoài chơi một ngày về, vừa về đến cửa nhà họ Cung đã gặp được hai cha con Thôi Trí Viễn, Cung Linh Lung cười nhạt cong môi: “Mới đến hôm nay sao?”
“Chiều nay mới đến.”
Lúc trước khi Cung Thành Tuấn và Hoắc Tâm Quỳnh kết hôn, Thôi Trí Viễn ở châu Âu không chạy về kịp, nhưng mà ông ấy cũng có cho người gửi quà cưới về cho nhà họ Cung và nhà họ Hoắc, thông qua trợ lý ông ấy mới biết được hai mẹ con bọn họ ở lại Hồng Kông ăn tết, ông ấy xử lý xong công việc rồi lập tức chạy đến nơi này.
“Ông ngoại, cậu.” Ba anh em lễ phép chào hỏi.
“Lại cao một chút nữa rồi.”
Thôi Trí Viễn tiến lên ôm lấy ba người bọn họ, trong mắt tràn ngập ý cười: “Ba đứa đi ra ngoài chơi suốt một ngày, có mệt không?”
“Dạ không mệt.”
Ba đứa nhỏ đều tràn đầy sức sống, lại còn là người tu luyện, chẳng biết mệt là cái gì.
Bọn họ không biết mệt, nhưng bạn nhỏ Hàn Nguyên Hách lại mệt bỡ hơi tai, lúc đi ra ngoài sung sức bao nhiêu thì hiện tại ỉu xìu bất nhiêu, hiện tại đang gục đầu trên vai Cung Vãn Đường mơ màng sắp ngủ.
Cung Vãn Đường cười nhạt chào hỏi với ông ấy, nhìn về phía Thôi Tư Vi, cười hiền hòa nói: “Tư Vi, từ nước M bay đến đây cũng rất mệt, vào nhà ngồi nghỉ ngơi trước đi.”
“Dạ cảm ơn dì, con và cha đến đây lúc hơn ba giờ chiều, lúc nãy đã nghỉ ngơi hai tiếng rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-966.html.]
Trong nửa năm nay Thôi Tư Vi cũng cao hơn một chút, cậu bé nắm lấy tay Xích Xích, thấy hai mắt cậu bé híp lại, cười nói: “Dì ơi, Xích Xích mệt rồi, dì dẫn em ấy về phòng ngủ trước đi.”
“Lúc nãy thằng bé đi công viên giải trí chơi với ba anh em bé Minh, nghịch đến mệt lã rồi.”
Hàn Xích Xích đã tròn một tuổi, đi vững rồi, cũng là một nhóc con nghịch ngợm, suốt ngày nghịch đủ trò, không đến lúc sức cùng lực kiệt thì sẽ không dừng lại.
Hôm nay Thôi Trí Viễn xách theo hành lý đến thẳng nhà họ Cung, da mặt dày ở lại nơi này, bọn họ không ở lại nơi này quá lâu, chỉ ở một tuần rồi quay về nước M.
Hai cha con bọn họ mang theo năm sáu cái va li hành lý quay về, ngoại trừ một va li đựng quần áo tắm rửa ra, mấy cái khác đều đựng quà tặng cho mấy người Cung Linh Lung, Thôi Tư Vi lập tức dọn hết toàn bộ hành lý đi ra ngoài.
“Chị ơi, trong đây toàn là quần áo, váy và giày, cha mua cho chị đó.”
“Trong đây là đồ trang điểm, mua cho chị và dì.”
“Đây là quần áo cho Xích Xích, áo lông vũ, các chị về kinh mặc vào là vừa lúc luôn.”
Ngoài ra đều là đồ mua cho ba anh em, có quần áo và giày, ngoài ra còn lại toàn là đồ chơi, đủ loại đồ chơi hiếm lạ quái dị, tất cả đều là đồ mà bé trai sẽ thích.
Còn có ba cây s.ú.n.g đồ chơi lắp ráp, Thôi Tư Vi tràn ngập hứng thú lắp ráp giúp bọn họ, đưa cho mỗi người một cây, còn lên đạn sẵn sàng, vô cùng kiên nhẫn dạy bọn họ b.ắ.n súng.
Ba anh em: “...”
Bọn họ chỉ muốn chơi s.ú.n.g thật, không muốn chơi s.ú.n.g đồ chơi.
Cung Linh Lung ngồi ở bên cạnh cười, cũng tự cầm lấy một cây chơi, liên tục ngắm bắn, nói với các con trai: “Mấy món đồ chơi này cũng khá tốt rồi, chơi vui hơn đồ chơi chỗ chúng ta nhiều.”
“Bé Minh, ba đứa không thích hả?” Thôi Tư Vi còn tưởng rằng ba nhóc con sẽ thích.
“Thích.”
Ba anh em đều rất lễ phép, cậu nhiệt tình như thế, bọn họ đương nhiên là phải nể mặt rồi.