Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 963

Cập nhật lúc: 2024-11-27 09:25:02
Lượt xem: 19

Lúc nãy Tiền Mộng Bình cũng nhìn thấy người lái xe đến chính là Cung Linh Lung, ba đứa nhỏ ngồi trên xe chính là ba anh em sinh ba của cô, nhìn theo chiếc xe biến mất ở cuối đường, lúc này bà ta mới hỏi con trai: “Văn Đống, con thân với cô ta lắm hả?”

“Không thân, lúc trước chú hai mời bọn con cùng nhau ăn một bữa cơm thôi.”

“Vậy vì sao lúc nãy con lại nói chuyện nhập hàng với nó?”

Trực giác của Tiền Mộng Bình mách bảo anh ta có chuyện gì giấu bà ta, lại nhìn thoáng qua Ni Ni, bà ta biết cô bé này, là con gái của Trịnh Siêu Lâm và Tống Nhan, lại hỏi: “Sao con gái của Tống Nhan lại đến đây bán hàng với người này? Người này có mối quan hệ gì với Tống Nhan?”

“Đó là bạn học của Tống Nhan, chắc là Tống Nhan có việc gì đó, anh ấy giúp đỡ chăm sóc cô bé một chút mà thôi.” Thôi Văn Đống không hỏi nhiều về những chuyện này.

Tiền Mộng Bình nhìn chằm chằm vào Lý Sùng vài lần, lại hỏi câu hỏi mà anh ta chưa trả lời: “Sao con lại đi tìm Cung Linh Lung nhập hàng?”

“Con không có đi tìm cô ấy nhập hàng, mà là tìm bạn của cô ấy để nhập hàng, chỉ hỏi thăm cô ấy thời gian cung ứng hàng hoá mà thôi.” Thôi Văn Đống nói xong lập tức cầm băng ghế ngồi xuống.

Tiền Mộng Bình đảo mắt lia lịa, cũng không biết trong lòng đang nghĩ cái gì, lúc này nhích lại gần anh ta, hỏi nhỏ: “Văn Đồng, chú hai của con giới thiệu cho con quen biết Cung Linh Lung, mẹ thấy cô ta cũng chịu nói chuyện với con, con nhớ tranh thủ nắm được cơ hội này đó.”

Thôi Văn Đống nhíu mày, chỉ cần nhìn thoáng qua là biết ngay bà ta suy nghĩ cái gì, mất kiên nhẫn nói: “Mẹ, mẹ có thể đừng có tơ tưởng đến mấy thứ không thuộc về mình nữa không? Trong lòng mẹ còn biết rõ nguyên nhân vì sao lúc trước chú hai lại ly hôn với mẹ của cô ấy hơn cả con, mẹ nói coi con lấy đâu ra mặt mũi để níu kéo làm quen với cô ấy hả? Dựa theo những việc mà mẹ đã làm với mẹ cô ấy, cô ấy không oán hận chúng ta cũng đã tốt lắm rồi, mẹ cảm thấy cô ấy còn chịu nhận chúng ta là bà con họ hàng à?”

Bị anh ta mắng như thế, sắc mặt của Tiền Mộng Bình vô cùng khó coi, xụ mặt nói: “Cho dù thế nào thì bọn con đều là con cháu nhà họ Thôi, trong cơ thể chảy cùng một dòng m.á.u mà.”

“Ha, chảy cùng một dòng m.á.u thì sao chứ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-963.html.]

“Chú hai và cô út cũng chảy cùng một dòng m.á.u với cha, chú ba và cô cả đó, hiện tại bọn họ còn có chút tình cảm nào sao?”

“Mẹ cũng đừng nói cái gì mà đều là con cháu nhà họ Thôi, người ta không theo họ Thôi, chưa từng ăn một hạt gạo nào của nhà họ Thôi, cũng không uống một giọt nước của nhà họ Thôi, không có bất cứ mối quan hệ nào với người nhà họ Thôi chúng ta cả, mẹ bớt đi làm thân với người ta.”

Tiền Mộng Bình bị anh ta nói chuyện chặn họng tức đến đau cả ngực, xụ mặt nói: “Con đúng là một khúc gỗ mà, có con đường cũng không biết lợi dụng.”

“Con không thèm nói chuyện với bọn họ nữa.”

Thôi Văn Đống cũng không muốn đôi co với bà ta, suy nghĩ của hai mẹ con bọn họ khác nhau, có nói thêm nữa cũng chẳng có tác dụng gì.

Hiện tại anh ta chẳng muốn lôi kéo làm quen gì hết, cũng không muốn theo đuổi địa vị danh dự gì, hiện tại chỉ muốn yên ổn bán hàng kiếm tiền, dành dụm thêm chút tiền tiết kiệm, chờ sau này lại tính toán khác.

Hai mẹ con bọn họ nói chuyện rất nhỏ, nhưng Lý Sùng đều nghe thấy được, liếc mắt nhìn thoáng qua Tiền Mộng Bình, trong lòng lại có chút thương hại Thôi Văn Đống.

Tiền Mộng Bình thấy con trai không thèm để ý đến bà ta, lại đi đến bên cạnh Lý Sùng, lộ ra vẻ mặt hiền lành tiếp cận cậu ấy: “Nè, cậu trai trẻ, cậ là bạn học của Tống Thao, vậy làm sao mà quen biết được với Cung Linh Lung thế?”

“Tống Thao giới thiệu cho chúng tôi quen biết, cũng không phải thân quen lắm.”

Lý Sùng nghe Tống Thao nói đến chuyện của Cung Linh Lung, cũng biết rõ chuyện của nhà họ Thôi, cậu ấy biết Tiền Mộng Bình muốn hỏi thăm cậu ấy gì đó, trong lòng bắt đầu cẩn thận đề phòng.

“Lúc nãy cậu còn đến nhà của bọn họ ăn cơm, vậy mà còn không thân nữa à?” Tiền Mộng Bình biết cậu ấy đề phòng mình, trong lòng có chút không vui.

“Tôi chỉ là hưởng ké của Ni Ni thôi.” Lý Sùng không bị bà ta dụ dỗ.

Loading...