Thôi Trí Viễn mang theo máy ảnh đến, máy ảnh của ông là máy đời mới nhất, tiên tiến nhất của nước ngoài, trong lúc bốn con bọn họ quần áo thì ông ở trong phòng khách dạy Lục Tĩnh Dương cách sử dụng, đó nhờ chụp giúp .
Ba em mặc áo trắng quần đùi mà bọn họ thích nhất, Cung Linh Lung cũng một chiếc đầm trắng, đây là chiếc đầm cô mua ở thành phố Dương, phong cách khá giống Hồng Kông, thoải mái sáng sủa mất vẻ xinh thời thượng, mái tóc dài đen nhánh ngang vai xõa tự nhiên, vẻ tự do ưu nhã.
“Linh Lung thật đó.”
Hoắc Tâm Quỳnh thích cách ăn mặc của cô, chút kích động chạy về phòng : “Linh Lung, con chờ một chút, cô lấy một thứ.”
Thôi Trí Viễn cũng đang con gái, cô gương mặt xinh giống Vãn Đường, càng xinh rạng rỡ hơn nhiều, cho dù cô chỉ để mặt mộc cũng vẻ ưu nhã quý khí đặc trưng mà ngoài thể nào bắt chước .
Hoắc Tâm Quỳnh nhanh chóng chạy , cầm theo một đôi hoa tai quá đắt nhưng thiết kế cầu kỳ, tự tay đeo lên giúp cô, đeo xong còn khen ngợi: “Hoàn mỹ.”
“Mẹ là nữ thần.”
Ba em đều cách nịnh nọt, đồng loạt trao cho cô ba nụ hôn gió.
Từ khi linh hồn của Cung Linh Lung đến đây đến bây giờ, đây là đầu tiên cô mang hoa tai, thấy chồng con đều cô với ánh mắt sáng rực, rạng rỡ hỏi: “Các nam thần lớn nhỏ, nào?”
“Đẹp!”
Bốn cha con đồng thanh trả lời thật to.
Cung Linh Lung nghịch ngợm chớp mắt: “Xem em tranh thủ sinh một đứa con gái, di truyền nét tuyệt thế của em cho đời mới .”
Lục Tĩnh Xuyên cũng đang trông m.ô.n.g một cô con gái xinh giống như cô, hai tháng nay cũng đang cố gắng gieo giống, nhưng mà duyên phận mãi vẫn đến, xem là do cố gắng đủ .
“Đứng yên, yên nào, bắt đầu chụp hình nha.”
Trước cửa nhà cô là một bối cảnh chụp ảnh , Lục Tĩnh dương mời hàng xóm ngang qua chụp một tấm ảnh tập thể cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-954.html.]
Chụp ảnh tập thể xong, nhiếp ảnh gia, liên tục chỉ huy, bắt đầu khởi động chế độ chụp ảnh điên cuồng.
Bọn họ chụp ít ảnh ở nhà, đến đường phố ngõ nhỏ ở gần đó thêm một đống ảnh, đó còn chạy đến quảng trường công viên nhiều ảnh để chụp ảnh tập thể.
Thôi Trí Viễn mới vợ và con gái chụp ảnh, Cung Vãn Đường phối hợp chụp chung một tấm, nhưng mỗi đến các cảnh khác đều sẽ chụp chung với Hàn Tế, cả gia đình ba bọn họ chụp nhiều ảnh chụp gia đình.
Đến gần ba giờ chiều, Thôi Trí Viễn mới lưu luyến rời chào tạm biệt, rời khỏi nhà họ Cung lập tức chạy thẳng đến tiệm chụp hình để rửa ảnh.
Bọn họ mới rời bao lâu, Tống Thao đạp xe đạp chạy đến, thấy cả nhà dì hai đều ở đây, vội vàng chào hỏi hỏi thăm: “Dì hai, hôm nay chuyện vui gì ?”
“Linh Lung mời cha và cô của con bé đến nhà ăn cơm, bọn họ mới bao lâu.”
Cung Linh Lung cắt cho một miếng dưa hấu, hỏi: “Sao hôm nay em rảnh đến đây thế? Kho hàng hết hàng để bán ?”
“Trong kho vẫn còn hàng.”
Tống Thao cố ý đến tìm cô chuyện, cho cô: “Khoảng hai giờ chiều nay, bà già họ Thôi chạy đến quầy hàng bọn họ kiếm chuyện, bà chạy đến khách sạn chỗ cha chị ở tìm ông , nhưng mà bọn họ dọn , bọn họ tìm , lập tức chạy hỏi Thôi Văn Đống. mà Thôi Văn Đống cũng , bà cho rằng cố ý giấu diếm chịu , quầy hàng mắng , cho buôn bán gì hết.”
“Sau đó Tiền Mộng Bình chạy đến, chồng nàng dâu cãi một trận, bà già đe dọa là bà sẽ tự sát, Tiền Mộng Bình chạy đến quầy hàng bên cạnh mua một con d.a.o gọt hoa quả cho bà , bảo bà mau c.ắ.t c.ổ tay tự sát .”
“Cãi một lúc, con gái lớn của nhà họ Thôi, cái bà tên Thôi Mẫn Chi dẫn theo hai đứa con trai chạy đến, bà cũng gia nhập trận cãi , đôi bên càng cãi càng hăng, cuối cùng nhào đánh lộn luôn.”
“Thôi Mẫn Chi còn điên hơn cả bà , mắng cũng càng khó hơn, còn nhặt đá lên định đập đầu Thôi Văn Đống, may mà em và Lý Sùng giúp đỡ, ba con bọn họ mới đập trúng.”
“Lúc đó rối loạn lắm, mấy Thôi Văn Đống tránh , nhưng bà già họ Thôi Thôi Mẫn Chi đập trứng đầu, gáy lũng một lỗ to, m.á.u tuôn xối xả.”
“Thôi Mẫn Chi thấy gây họa lớn, đất chảy đầy máu, ngờ còn bỏ mặc bà già, co giò bỏ chạy mất dép.”
“Thôi Văn Đống chỉ đành đưa bà nội đến bệnh viện , nhớ em chạy hỏi chị dâu, xem xem chị chỗ ở mới của chú hai .”
Cung Linh Lung thấy chuyện nhà họ Thôi cũng chẳng hề d.a.o động tí nào, vô cùng bình tĩnh báo cho : “Phòng 50 của khách sạn Kinh Hoa.”