Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 952
Cập nhật lúc: 2024-11-26 07:10:49
Lượt xem: 17
Cung Vãn Đường cũng đi ra ngoài tiếp khách, thấy bọn họ mang theo rất nhiều quà tặng đến, sắc mặt lạnh nhạt như bình thường: “Đến đây chơi là được rồi, không cần mua nhiều đồ như thế, lát nữa Lan Chi cứ mang về cho Hiểu Lỗi và Hiểu Nguyệt ăn.”
“Tôi sẽ mua cho bọn họ sau, mấy cái này là tặng cho ba anh em và Xích Xích.”
Thôi Trí Viễn nhìn thấy bà, trong lòng vẫn còn có rung động, nhưng lại đè ép hết những suy nghĩ không nên có, giao toàn bộ đồ đạc cho bà xử lý.
Cung Vãn Đường chỉ đành phải nhận lấy, bảo con gái mang vào trong nhà, cũng mời bọn họ ngồi xuống: “Mời ngồi.”
“Vãn Đường, anh Tuấn không có ở nhà sao?” Thôi Trí Viễn vừa ngồi xuống đã hỏi ngay.
“Mấy ngày hôm trước anh ấy đã đến thành phố T rồi, tối hôm qua có gọi điện về, bọn họ sẽ tranh thủ chạy về nhà ăn cơm trưa."
Trên bàn trà bày đầy trái cây và hoa quả khô, tất cả đều đã được rửa và cắt sẵn, bày biện vô cùng xinh đẹp, Cung Vãn Đường cười dịu dàng mời mấy đứa nhỏ: “Tư Vi, Hiểu Lỗi, Hiểu Nguyệt, ăn trái cây đi, các con thích ăn cái gì thì cứ lấy tự nhiên.”
“Dạ vâng, cảm ơn dì.” Ba đứa nhỏ đều vô cùng lễ phép cảm ơn.”
“Trí Viễn, Lan Chi, hai người cũng ăn đi.”
Cung Vãn Đường cũng mời bọn họ, chờ con rể bưng trà nóng đến, bà ta lần lượt bưng nước trà cho bọn họ.
Lúc trước bà đã nói rõ với anh chị sui rồi, đồ ăn trưa hôm nay sẽ do hai mẹ con bọn họ xử lý, còn chuyện tiếp khách sẽ giao cho bọn họ.
Ngồi trong phòng khách nói chuyện với bọn họ một lúc, Cung Vãn Đường lập tức vào phòng khách làm việc, nói chuyện với con gái: “Linh Lung, mẹ vừa mới bằm nhân tôm thịt xong, con mau cán vỏ hoành thánh đi, cán mỏng một chút.”
“Được rồi.”
Các nguyên vật liệu nấu ăn đều đã chuẩn bị xong rồi, chỉ cần bật bếp lên nấu nướng nữa thôi, Cung Linh Lung nhìn thoáng qua một vòng hỏi bà: “Mẹ, nấu mấy món vậy?”
“Ngoại trừ mấy món con chuẩn bị ra thì lại làm thêm sáu món và hai món rau trộn đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-952.html.]
Người lớn nói chuyện của bọn họ, ba anh em cũng lấy cờ nhảy của bọn họ ra, mời ba người Thôi Tư Vi cùng nhau chơi, sau người ngồi vây quanh trên thảm, sáu cái đầu tụm lại một chỗ cùng nhau chơi.
Trước kia mấy người Thôi Tư Vi chưa từng chơi trò này, nhưng trò này không quá khó, ba anh em dạy một lần là biết ngay.
Tính cách của hai anh em Hiểu Lỗi thiên về thẹn thùng hướng nội, không nói chuyện quá nhiều, nhưng mà hôm nay lại trông có vẻ rất vui vẻ, chơi với ba anh em vô cùng hăng say.
Thôi Tư Vi lớn lên ở nước ngoài, tính cách cũng khá rộng rãi, bình thường đều có vẻ rất chững chạc, thật ra cậu bé cũng chỉ là một đứa con nít mười tuổi, cũng có được vẻ hoạt bát đặc trưng của con nít, hôm nay khi chơi cờ vô cùng thả lỏng, chơi tới chơi lui với ba anh em mãi không ngừng.
Hơn mười một giờ, hai người Cung Thành Tuấn đã quay về, lúc đi vào nhà, hai người còn nắm tay nhau.
Lục Sơ Minh ngẩng đầu nhìn về phía bọn họ, mở miệng hỏi ngay: “Ông cậu cả ơi, chừng nào thì ông cậu mời con làm hoa đồng thế?”
“Ha ha ha…”
Mấy người lớn trong nhà đồng loạt bật cười, Chu Lan Cầm cười vui vẻ đứng lên chào đón: “Bé Minh nhà chúng ta cũng đã muốn làm hoa đồng rồi, cũng đã đến lúc mời chúng tôi uống rượu mừng rồi đó.”
“Nhanh thôi, nhanh thôi.”
Cung Thành Tuấn cong khóe môi, giới thiệu cho Hoắc Tâm Quỳnh: “Đây là cha mẹ chồng của Linh Lung.”
“Chào hai anh chị, tôi là vợ tương lai của Cung Thành Tuấn, Hoắc Tâm Quỳnh.” Hoắc Tâm Quỳnh hào phóng tự giới thiệu, cũng bắt tay với bọn họ.
Cung Vãn Đường nghe được tiếng nói chuyện của bọn họ, lập tức từ trong phòng bếp chạy ra, thấy hai người đan tay vào nhau, anh cả cũng không lộ ra dáng vẻ ghét bỏ, trên mặt tràn ngập ý cười, lập tức rót trà cho hai người bọn họ.
“Anh cả, Tâm Quỳnh, hai người đi đường cũng mệt rồi, có cần đi tắm rửa nghỉ ngơi trước không?”
“Được rồi, mấy ngày nay chạy đến rất nhiều nơi, cũng khá vất vả, anh đi tắm trước đã.” Cung Thành Tuấn âm thầm nháy mắt ra hiệu với bà, nói: “Vãn Đường, anh đi sửa soạn hành lý trước, em đi đổ nước giúp anh đi.”
“Được rồi.”
Cung Vãn Đường lập tức đi lấy nước giếng trong không gian cho bọn họ, còn vào phòng thuốc lấy hai bình nước thuốc nhỏ ra pha vào trong nước để giảm bớt mỏi mệt cho bọn họ.