Cúp điện thoại xong, Cung Linh Lung chuyện của ông cho , cũng thêm cái gì, chờ đồ ăn bưng lên lập tức bắt đầu ăn uống.
Cung Linh Lung nhanh chóng ăn cơm xong, đầu tiên là gọi điện thoại cho ông nội nhà họ Lục, nhờ ông giúp đỡ liên lạc với ông D và các lãnh đạo khách, hẹn thời gian xong mới gọi điện thoại về : “Bảy giờ rưỡi sáng ngày mốt sẽ đến cửa khách sạn đón ông.”
Nghĩ đến việc ông bàn chuyện quyên góp tiền chắc ít nhất cũng sẽ mất nửa ngày, ngày hôm Cung Linh Lung vội vàng đến nhà máy, giải quyết hết việc cần cô xử lý trong hai ngày tới sớm hơn.
“Mẹ, ngày mai dẫn bọn con chung với, bọn con thương lượng với cha , bọn con cũng quyên góp hết tiền lời kiếm từ việc bán hàng vỉa hè trong tháng .”
Ba em thương lượng chuyện với cô, Cung Linh Lung nhướng mày : “Tháng nay ba đứa kiếm ít tiền đó, chắc cũng hai ba vạn, ba đứa quyên góp hết thật ?”
“Cộng luôn tiền kiếm ở thành Dương là tròn ba vạn.”
Lục Sơ Minh tính toán sổ sách xong hết , cũng đếm ba vạn đồng, hiện tại đang đựng trong một cái túi to, lên kế hoạch: “Cậu cả dùng tên để quyên tặng trường tiểu học xây dựng, bọn con cũng lấy tên để quyên góp, ba vạn đồng tài chính để nghiên cứu phát minh vũ khí.”
“Được, theo ý của ba đứa, ngày mai dẫn ba đứa , ba đứa con tự giao tiền cho các ông lãnh đạo.”
Lúc nãy Lục Tĩnh Xuyên giặt quần áo và phơi lên xong, nhà thấy bốn con bọn họ đang tụm đầu chuyện với , đồng hồ đeo tay : “Cũng muộn lắm , mau ngủ .”
“Đi thôi, dẫn ba đứa ngủ.”
Cung Linh Lung xoay bò dậy, ôm chặt ba đứa nhỏ, chỉ trong chớp mắt biến mất.
Lục Tĩnh Xuyên giường đợi vài phút, cũng thấy cô , trung gọi: “Linh Lung, đây ngủ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-938.html.]
Cung Linh Lung đang định ở bên trong ngủ chung với ba đứa con trai, gọi, chỉ đành chui ngoài, nhào trong lòng n.g.ự.c giống như yêu tinh, lộ vẻ mặt ai oán : “Đoàn trưởng Lục, thể cho em nghỉ ngơi một đêm ?”
“Không .”
Lục Tĩnh Xuyên xoay đè cô ở , thanh niên huyết khí phương cương, dừng ngày nào hết, ánh mắt sâu thẳm: “Sắp khai giảng , ăn no mới đến trường học .”
“Hôm nay nghỉ một đêm .”
Cung Linh Lung thật sự chút mệt, nũng : “Chân em mỏi nhừ, cả ngày hôm nay đều vô lực bủn rủn, cũng cảm thấy nhức mỏi.”
Tối hôm qua ác, suýt chút nữa cô hôn mê, Lục Tĩnh Xuyên nghĩ đến dáng vẻ mỏi mệt tối hôm qua của cô, ánh mắt sâu thẳm, cúi đầu hôn trán cô : “Được , tối nay nghỉ ngơi, xoa bóp cho em.”
Anh cũng coi như chuyện giữ lời, tối nay gì cô, dùng sức lực phù hợp để xoa bóp cho cô chừng nửa tiếng, đó ôm lấy cô ngủ.
Sáng sớm hôm ở nhà ăn sáng xong, Cung Linh Lung mặc váy dài và giày cao gót, cho ba đứa nhỏ mặc áo tay ngắn màu trắng và quần đùi, hôm nay Lục Tĩnh Xuyên gặp lãnh đạo nên mặc quân trang chính thức, cả gia đình chuẩn kỹ càng tỉ mỉ mới ngoài.
Hai cha con Thôi Trí Viễn cũng ăn mặc gọn gàng ngăn nắp, ông mặc áo sơ mi trắng quần tây đen và giày da, là cách ăn mặc tiêu chuẩn khi bàn chuyện ăn, Thôi Tư Vi thì mặc quần áo vẻ thoải mái hơn, cũng chút dáng ấm nhà giày.
Lương Vịnh Văn hôm nay ông gặp mặt con gái của , xem thử đứa con gái ông đặt ở đầu quả tim như thế nào, hai con cũng bận rộn, lúc nãy cũng đang cửa khách sạn, nhưng chung một chỗ với hai cha con bọn họ.
Thôi Trí Viễn ngăn cản hai bọn họ, từ cãi tối hôm đó, ông nhắc đến chuyện ly hôn xong thì chuyện gì với bọn họ nữa, cũng chiều nay hai con sẽ rời , ông mới gọi điện thoại cho trợ lý ở thành phố Dương, bảo bọn họ về với hai con , cũng dặn dò một chút việc cho trợ lý.
Ông còn chút việc cần xử lý, ít nhất còn ở thêm một tuần nữa, con trai ở sẽ ở với ông, chờ xong việc hai cha con bọn họ cùng về nước M.