“ đó, rõ ràng là cô gái suýt chút nữa đụng thằng bé, còn mở miệng mắng mù. Tuổi còn nhỏ ăn mặc hở hang như thế, trang điểm yêu diễm như , là ngay chẳng con cái nhà đàng hoàng .”
“Mấy xem cách nó ăn mặc … là hổ, quần mà ngắn chút nữa là lộ luôn cả quần lót .”
“Mẹ của cô gái cũng thật là, con gái ăn mặc như ngoài cũng quản con, đúng là mất mặt hổ c.h.ế.t .”
“Nếu đó mà là con gái của , tát cho hai bạt tai c.h.ế.t quách cho . Nhìn tuổi của cô chắc là vẫn còn đang học, học sinh thì dáng học sinh, mặc quần áo như thế ngoài, mất mặt c.h.ế.t .”
“Nghe khẩu âm chuyện của bọn họ, chắc là địa phương, chắc là từ bên đối diện đến đó.”
“Năm nay nhiều từ đối diện đến, thấy mấy thương nhân Hồng Kông đều ăn mặc đắn ngăn nắp, nam thì mặc vest giày da, nữ cũng mặc váy đầm, con nít cũng ăn mặc quần áo xinh phóng khoáng, nào nào giống cô gái , cứ như mặc đồ lót ngoài luôn .”
“Nghe nhiều gia tộc lớn ở Hồng Kông thể cưới mấy vợ, vợ cả thì chắc chắn sẽ ăn mặc thế , chắc cô là vợ hai vợ ba gì đó.”
“…”
Bên cạnh nhiều bàn tán, ít đều tiếng địa phương, mấy Cung Linh Lung hiểu cho lắm, nhưng phụ nữ hiểu, nổi giận đùng đùng cãi : “Mấy ăn bậy bạ cái gì thế hả, câm miệng hết cho .”
“Miệng mọc mặt của chúng , chúng thích cái gì thì , cô quản ?”
“ đó, cô thời gian rảnh đây uy h.i.ế.p chúng , còn bằng dạy dỗ con gái của cô , ăn mặc như thế mất mặt c.h.ế.t , đừng đến nơi phá hư bầu khí xã hội của chúng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-834.html.]
Hai đồng chí nữ ở bên cạnh ghét cách ăn mặc của cô gái , còn tranh thủ cơ hội dạy dỗ con gái nhà : “Sau mấy đứa giống như con nhỏ đó, lộ tay lộ chân thì cũng thôi, đến quần lót cũng lộ luôn , lúc nãy còn nhiều đàn ông chằm chằm nó, nếu mấy đứa dám ăn mặc như thế ngoài, sẽ đánh gãy chân bọn con.”
Lời bọn họ rơi trong lỗ tai cô gái , lúc nãy cô mới Lục Tĩnh Xuyên đá, sợ hãi đến phát run, lúc mấy lời khinh bỉ , tức giận đến mức lựa lời: “Lũ nhà quê quê mùa mấy , mấy thì hiểu cái gì chứ, mặc như thế là thời thượng cá tính. Mấy ăn mặc c.h.ế.t , hiểu thẩm mỹ, còn đó , mấy tin cắt lưỡi mấy hết hả.”
Tiếng phổ thông của cô chuẩn cho lắm, nhưng đều hiểu ý mà cô biểu đạt, một đồng chí nam đeo mắt kính trông nghiêm túc tức giận mắng: “ là mất dạy.”
Cô gái còn cãi , cô vội vàng bịt miệng cô , âm thầm cảnh cáo cô : “Câm miệng, còn bớt nhiều chuyện .”
Cô gái hất văng tay phụ nữ , mặt đầy vẻ tủi “Mẹ, rõ ràng là bọn họ đánh con mắng con, vì con nhịn chứ?”
“Cô Tư Dao, cô bớt gây sự , nơi là nội địa, ở trong nhà.”
Một phụ nữ ăn mặc mộc mạc hơn ở bên cạnh bước lên khuyên, hai tay cô đều xách theo đồ, rõ ràng là giúp việc của hai con .
“ cũng thể để bọn họ đánh như thế .” Cô gái tên Tư Dao chỉ về phía Lục Tĩnh Xuyên.
“Cô chỉ thêm cái nữa xem.”
Ánh mắt Lục Tĩnh Xuyên sắc bén như đao, về phía cô , cô sợ đến mức rụt ngón tay về.
Lúc hai con nhà mới ngẩng đầu nghiêm túc quan sát bọn họ, hai vợ chồng trẻ trai tài gái sắc, ăn mặc giống như bình thường, khí chất vô cùng nổi bật, bên cạnh còn ba đứa nhỏ giống như y như đúc, rõ ràng đây là ba em sinh ba.
Ánh mắt của đàn ông lạnh đến thấu xương, chằm chằm giống như rắn độc quấn lấy, cô gái tùy hứng điêu ngoa chạm ánh mắt của , oán giận và phẫn nộ trong lòng đều dám phát tiết ngoài.