“Xuất phát!”
Xử lý xong chuyện trong nhà, hai vợ chồng Lục Tĩnh Xuyên mang theo ba em ngoài du lịch, hôm nay bọn họ chuyến bay sớm nhất, lúc nãy nhờ Tống Thao lái xe đưa bọn họ đến sân bay.
Cung Linh Lung bảo chồng chăm sóc ba đứa nhỏ, cô ký gửi hành lý, hấp tấp chạy đến cabin tập hợp với bọn họ.
“Mẹ, ở chỗ .”
Hôm nay ba đứa nhỏ đều tương đối hưng phấn, bọn họ đây tham quan máy bay , vẫn luôn ngóng trông thử một , hôm nay cuối cùng cũng đăng ký bay lên.
Kiếp Cung Linh Lung là bay giữa trung, máy bay ở tương lai cũng rộng mở thoải mái hơn hiện tại nhiều, nhưng mà đây là phương tiện giao thông nhất ở thời điểm hiện tại, cô chung quanh, đó lấy máy ảnh chuẩn sẵn từ chụp ảnh: “ba cục cưng, ba đứa chung với cha cha, đây là đầu tiên cả gia đình năm chúng ngoài du lịch, chụp ảnh lưu niệm mới .”
“Mẹ, chúng chụp ảnh chung với , nhờ dì chụp giúp chúng .” Lục Sơ Minh .
“Được , chụp cho bốn cha con một tấm .”
Bốn cha con yên lặng sát , lộ gương mặt tươi giống hệt , Cung Linh Lung nhanh chóng bấm nút chụp hình, chụp xong tấm ảnh , nhờ đồng chí nữ trẻ tuổi ở bên cạnh chụp giúp bọn họ một tấm ảnh gia đình.
Máy bay nhanh chóng bay lên, chờ đến khi nó bay vững vàng tầng mây , Cung Linh Lung chụp ảnh cho mấy cha con bọn họ, cũng chụp luôn cảnh mây xinh ở bên ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-831.html.]
Đích đến của bọn họ là thành phố Hải, vốn dĩ bọn họ định thẳng đến thành phố Dương, đó Lục Tĩnh Xuyên khó khăn lắm mới dịp ngoài nghỉ phép một , cứ chơi một tháng cho , bọn họ thể dần dần về phía nam, cho nên đổi kế hoạch đột xuất, đổi đường đến thành phố Hải.
Nhiệm vụ của Cung Linh Lung chính là du lịch với chồng con, đương nhiên cũng định tranh thủ cơ hội mua sắm các loại hàng hóa ở các nơi, chờ trung tâm thương mại khai trương thì sẽ tác dụng.
Từ đến nay thành phố Hải chính là thành phố lớn kinh tế phồn hoa, cảng mậu dịch phát triển, phong cách kiến trúc và địa lý nhân văn ở nơi khác biệt lớn với kinh đô, đừng là ba đứa nhỏ dạt dào hứng thú, cho dù là linh hồn đến từ tương lai nhộn nhịp như Cung Linh Lung cũng đều thích bầu khí phục cổ của thành phố Hải hiện tại.
Bọn họ dạo chụp hình, điên cuồng mua sắm, mỗi một ngày đều vô cùng phong phú và vui vẻ.
Chơi ở thành phố Hải ba ngày, hai vợ chồng bọn họ bỏ ba em trong gian, hai cùng đến nhà máy đồng hồ nổi tiếng nhất thành phố Hải, dùng văn kiện lãnh đạo phê duyệt, Cung Linh Lung dùng miệng lưỡi nhanh nhẩu của để cò kè mặc cả với lãnh đạo nhà máy, dùng giá cả khá rẻ để đặt mua một đơn hàng lớn gồm một nghìn cái đồng hồ.
Ngay đó bọn họ đến đến nhà máy radio và nhà máy len ở xung quanh, tích trữ gần hai mươi vạn hàng hóa cao cấp.
Mua sắm một lượng lớn đơn hàng ở thành phố Hải xong, bọn họ xe lửa xuống phía nam, đến vùng Giang Nam sông nước phong cảnh duyên dáng du lịch, cũng mua một lượng lớn vải dệt, và các loại đồ biển khô.
Hơn nửa tháng mới đến thành phố Dương, đến nơi , Cung Linh Lung dẫn theo chồng con bắt đầu bật chế độ điên cuồng ăn uống.
“Cha, cây là trái gì thế? Có ăn ?”
Lục Tĩnh Xuyên theo hướng ngón tay con trai chỉ, thấy đó treo một đống trái cây đỏ rực, cho bọn họ: “Đó là vải, một loại trái cây ngon, đó là của nhà khác trồng, lát nữa cha mua cho bọn con ăn thử.”
“Đằng bán kìa, chúng mua .”