Sáng sớm Cung Linh Lung ở trong nhà bận rộn, nấu xong thuốc cho hai sư Lục Tĩnh Xuyên, hầm một nồi canh gà bao tử heo thơm nồng cho hai , một nồi thịt hấp cả hai thích ăn, còn kho một nồi giò heo khô kho tàu, cả gia đình năm ở trong nhà ăn cơm trưa xong, để ba em trong gian ngủ trưa, hai vợ chồng bọn họ bệnh viện thăm Quý Duy.
ngày hôm qua Quý ở trong phòng bệnh chăm sóc, thấy bọn họ tới, tươi đón chào: “Tĩnh xuyên, Linh Lung, nửa đêm tối hôm qua Duy Nhi tỉnh, bác sĩ thoát ly nguy hiểm, tiếp theo chỉ cần dưỡng thương cẩn thận là .”
“Không việc gì là .”
Cung Linh Lung xách theo đồ đạc trong phòng bệnh, thấy trong phòng chỉ Quý mà còn một đồng chí nữ trẻ tuổi gương mặt thanh tú khí chất thanh nhã, cô từng gặp qua, hỏi: “Bác gái, đây là?”
“Đoàn trưởng Lục, đồng chí Cung, xin chào, kêu Cam Cẩm Lâm, đến thăm Quý Duy.”
Giọng của cô gái trong trẻo mềm nhẹ, như từng đợt từng đợt gió nhẹ thấm ruột gan, Cung Linh Lung thoáng qua vẻ mặt của Quý, loáng thoáng chút phỏng đoán, vui vẻ như thường: “Xin chào đồng chí Cam.”
Lục Tĩnh Xuyên cũng chào hỏi cùng cô ngay lập tức, về phía đại sư tỉnh, ánh mắt mỉm : “Sống , là một hảo hán.”
Quý Duy cong khóe miệng, tầm mắt dính chặt cà mèn mà Cung Linh Lung xách theo, mũi nhúc nhích , “Em dâu, ngửi mùi thịt hấp.”
“Em mang theo một chén đầy cho .”
Cung Linh Lung đặt hai cái rổ to lên bàn, một rổ đồ ăn, còn một rổ trái cây mới tươi roi rói.
“Linh Lung, thật sự quá cảm ơn con.”
Mẹ Quý vội vàng cảm ơn cô, tươi đầy mặt: “Tài nấu nướng của bác bình thường, mấy thằng ranh trong nhà thà là ăn căn tin cũng ăn đồ ăn do bác nẫu, mỗi về nhà Duy Nhi là đến nhà của con ăn ké, thật là mang đến cho con thêm ít phiền toái.”
“Bác gái, đều là trong nhà, cần khách khí như , sư nhà con ăn cơm cũng chỉ là thêm một đôi chiếc đũa thôi mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-825.html.]
Cung Linh Lung lấy hết bộ đồ ăn mang , hỏi bọn họ: “Bác gái, đồng chí Cam, chắc là hai cũng còn ăn cơm đúng ?”
“Chúng nhà ăn mua cơm là .”
Mẹ Quý ở bên cạnh hỗ trợ : “Tối hôm qua bác ở chỗ gác đêm, buổi chiều một cuộc họp cần thiết tham gia thể vắng mặt, những khác trong nhà đều , Cẩm Lâm đây thăm bên, bác lập tức thỉnh cô chăm bệnh một buổi chiều giúp bác.”
“Bác gái, con mang theo nhiều đồ ăn, nhưng cơm đủ, bác đến nhà ăn mua chút cơm, hai và đại sư cùng ăn .” Cung Linh Lung .
“Được, mua cơm.”
Cam Cẩm Lâm quá quen thuộc với bọn họ, chủ động : “Bác gái, con mua cơm, bác đút cho Quý Duy ăn cơm .”
“Được, Cẩm Lâm, vất vả con .”
Chờ Cam Cẩm Lâm rời khỏi đây , Lục Tĩnh Xuyên như hỏi: “Đại sư , nên cái gì ?”
“Đi đến quỷ môn quan dạo một vòng, nghĩ thông suốt nhiều chuyện, một đời dài ngắn, vẫn là nên để tiếc nuối.” Quý Duy trực tiếp trả lời, nhưng hàm ý trong lời quá rõ ràng.
“Nếu như con thể nghĩ thông suốt sớm hơn một chút thì bây giờ con của con thể mua nước tương .”
Mẹ Quý giận liếc mắt một cái, thở dài : “Cẩm Lâm là một đứa nhỏ , mấy năm nay vẫn luôn yên lặng chờ con, con xảy chuyện nó sợ tới mức mất hồn mất vía. Nếu hiện tại con nghĩ thông suốt, hai đứa con ở chung với cho hòa thuận, chờ cơ thể bình phục lập tức giải quyết chuyện .”
“Con .” Quý Duy sợ lèm bèm nhất.
“Được , lải nhải với con nữa.”