Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 811

Cập nhật lúc: 2024-11-20 07:42:35
Lượt xem: 12

Lúc Lục Nam Chinh và ba anh em quay về, cơm chiều đã nấu xong, Cung Linh Lung và Lục Thu Đồng đang ngồi ngoài sân ăn nho nói chuyện, có vẻ vô cùng thảnh thơi thoải mái.

“Mẹ ơi, ông nội dẫn bọn con đi xem máy bay, bọn con còn leo lên máy bay ngồi nữa đó.”

Ba đứa nhỏ vừa về nhà đã lập tức nói cho cô nghe, Cung Linh Lung cười đứng dậy nói: “Còn lên ngồi máy bay nữa à.”

“Bọn con chỉ leo lên ngồi thử năm phút đã xuống rồi.”

Lục Nam Chinh xin phép lãnh đạo của sân bay, thừa dịp lúc máy bay chưa cất cánh, dẫn bọn nhỏ đi lên tham quan năm phút, cũng không ảnh hưởng đến trật tự cất cánh bình thường.

“Chờ nghỉ hè, mẹ dẫn bọn con đi ngồi máy bay, chúng ta xuống phương nam chơi.”

“Mẹ ơi, chúng ta đi gặp ông cố và ông cậu sao?” Lục Sơ Minh hỏi cô.

“Đến lúc đó lại tính, nếu như thuận tiện thì đi Hồng Kông, nếu không tiện thì đến thành phố Dương ở phương nam du lịch đi dạo, sau này lại đến Hồng Kông sau.”

Hôm nay bọn họ đi ra ngoài chơi, trên người mướt mồ hôi, sợi tóc đều ướt đẫm, Cung Linh Lung lập tức đổ nước cho ba đứa nhỏ lau mặt rửa tay, sửa soạn sạch sẽ xong mới bưng đồ ăn lên bàn.

Tối nay cô hầm một nồi canh bắp xương ống, một chén xương sườn chiên vàng ươm, một chén thịt hấp dưa muối hơi cay nhẹ, còn có hai đĩa rau xào, một phần tàu hủ ky trộn rau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-811.html.]

Lục Nam Chinh rửa sạch tay rồi đi đến bàn, ngồi xuống ăn cơm, hỏi cô: “Linh Lung, ông ngoại và cậu của con có nói cho con biết về những sản nghiệp trước kia của nhà họ Cung hay không?”

“Dạ có nói một chút.”

Cung Linh Lung biết đại khái, chủ động hỏi: “Cha, sản nghiệp của nhà họ Cung đều đã xử lý hết rồi, hiện tại lại có chuyện gì sao?”

“Tháng trước có rất nhiều nhà máy quốc doanh xin phá sản, cha đã xem kỹ hồ sơ kinh doanh của những nhà máy đó rồi, trong đó có hai nhà máy từng là sản nghiệp của nhà họ Cung. Sau đó cha lại đi tìm lãnh đạo của hai nhà máy này hỏi thăm, nói là nhà họ Cung đã bán đứt rồi, năm ngoái bọn họ bồi thường chút tiền cho nhà họ Cung, nhưng nhà họ Cung lại quyên tặng toàn bộ cho việc xây dựng lại khu vực chịu thiên tai.”

“Đúng vậy, trong hai mươi năm trước, bởi vì nhà họ Cung xảy ra chuyện nên sản nghiệp không có người đi tiếp quản, sau đó đều bị quy về tài sản quốc gia. Cuối năm kia cậu quay về xử lý, cuối cùng quy đổi thành bốn mươi vạn tiền bồi thường, nhưng nhà con cũng không nhận lấy số tiền này, đã quyên tặng hết rồi, số tiền đó cũng là do bộ trưởng Tạ của bộ phận dân chính đích thân đi đốc xúc và chứng thực đúng hạn.”

Lục Nam Chinh cũng nghe nói đến chuyện này: “Hiện tại hai cái nhà máy xin phá sản kia, trong đó có một cái là nhà máy đường, cái còn lại là nhà máy ngũ kim. Vị trí của hai nhà máy này đều khá tốt, nhà máy đường khá lớn, khu vực gần ngoại ô phía nam, có gần hai mươi mẫu đất. Nhà máy ngũ kim thì không lớn, nhưng vị trí lại rất tốt, nằm ngay trên con phố ở hướng đông cách nhà tổ của nhà họ Cung khoảng hai dặm, diện tích khoảng bốn năm trăm mét vuông.”

“Trong khoảng thời gian này có rất nhiều nhà máy quốc doanh nộp đơn xin phá sáng, hơn nữa mỗi tháng một tăng lên, hiện tại bên trên đang liên tục thương lượng vấn đề cải cách, đưa ra rất nhiều phương án có tính kiến thiết, có lãnh đạo dự tính xác thực rồi thực hành, cho người đi làm thử để thăm dò phản ứng của thị trường.”

Cung Linh Lung nghiêm túc nghe lời ông ấy nói, cô vốn dĩ vẫn luôn để ý đến chính sách cải cách, lúc này cũng đã hiểu được ý của ông ấy, hai mắt sáng rực lên, nụ cười tràn ngập tự tin nói: “Cha, cứ để con làm người thử nghiệm.”

Lục Nam Chinh biết cô rất có chủ kiến, đầu tiên là báo cáo cho cô biết hiện trạng kinh doanh hiện tại của hai nhà máy kia: “Nhà máy ngũ kim đã đình công từ lâu rồi, tất cả đồ còn sử dụng được đều đã bán sạch để trả tiền lương cho công nhân, không còn tài chính dư thừa gì, nhưng trên cơ bản cũng không thiếu nợ, nếu con muốn thu mua thì trên cơ bản chỉ cần bỏ tiền ra mua đất.”

“Nhà máy kẹo bên kia thì phức tạp hơn một chút, sổ sách mà cha xem đã được bộ phận tài vụ xử lý rồi, cái này chắc con cũng hiểu mà. Trong nhà máy này khá phức tạp, cán bộ cấp quản lý có liên lụy khá phức tạp với công nhân ở bên trong, muốn xử lý sẽ rất khó khăn. Ngoài ra chỉ e là còn phải đầu tư khá nhiều tài chính, nếu con muốn mua được nó thì chắc là phải cần cậu của con hùn vốn giúp đỡ rồi.”

Loading...