Cái ghế cao, ba đứa nhỏ xuống sẽ khó ăn, cô bế bọn họ lên : “Ba đứa ăn , ăn xong sẽ dọn dẹp.”
“Mẹ, cũng ăn .”
Ở trong lớp nghiêm túc học tập suốt một buổi sáng, lúc nghỉ giữa giờ mỗi chỉ ăn một quả quýt, lúc cũng đều đói bụng , đồ ăn ở nhà ăn vị khá bình thường, nhưng bọn nhỏ bắt bẻ kén chọn, múc từng muỗng từng muỗng bỏ miệng.
Cung Linh Lung xinh khí chất, ba em sinh ba trắng trẻo đáng yêu, bốn con bọn họ là tâm điểm của sự chú ý trong nhà ăn, nhưng mà đều tố chất, ai đến quấy rầy việc ăn uống của bọn họ.
Chờ ba đứa nhỏ ăn xong , Cung Linh Lung thu dọn hết bộ hộp cơm bỏ túi, ôm bọn nhỏ xuống ghế, mở túi lấy một cái khăn cho bọn nhỏ lau tay, đó lấy giấy lau sạch sẽ ghế, dọn dẹp xong mới dẫn bọn nhỏ rời khỏi nhà ăn.
“Mẹ ơi, bây giờ chúng đây?”
Buổi trưa nghỉ ngơi hai tiếng đồng hồ, còn một tiếng rưỡi nữa mới đến giờ học buổi chiều.
“Đi thư viện , sách cho bọn con.”
Buổi trưa Cung Linh Lung ý định về nhà nghỉ ngơi, tuy rằng lái xe tiền, nhưng tới lui cũng mất một ít thời gian, hiện tại còn đến giai đoạn dễ buồn ngủ, chờ thêm một thời gian nữa, thời tiết ấm áp hơn về nhà nghỉ trưa .
Trong thư viện nhiều học sinh, nhiều buổi trưa đều đến đây học tập, Cung Linh Lung tìm một quyển sách lịch sử, dẫn theo hai đứa nhỏ xuống một góc, dùng giọng cực nhỏ diễn cảm ghi chép lịch sử năm nghìn năm của Hoa Hạ cho ba đứa con .
Ba đứa nhỏ chăm chỉ hiếu học thông minh, ngày hôm giáo viên gọi bọn họ lên trả lời câu hỏi, kết quả biểu hiện còn hơn những học sinh khác, kích thích những sinh viên trưởng thành nhiều.
Lần thì cần giáo viên đốc xúc dặn dò, đều tự giác cố gắng gấp đôi, dù thì bọn họ cũng là sinh viên giỏi thông qua kỳ thi đại học để thi đậu đại học Kinh đô, ở nơi cũng thể thua ba đứa con nít một tuổi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-807.html.]
Lớp ngôn ngữ F ba em sinh ba kích thích tiến bộ nhiều, lớp ngôn ngữ Anh mà Cung Linh Lung học song song cũng chịu kích thích tương tự, cho nên trong một thời gian ngắn ngủi, cả trường học đều đến danh tiếng của ba em, bình thường mỗi ăn cơm hoặc tan học đều thường xuyên gọi tên ba em bọn họ.
Buổi sáng bọn họ ở trường học tập, buổi tối gian ôn bài với với , giúp xử lý nông trường của gian, cuối tuần nghỉ sẽ đến nhà ông bà chơi, cuộc sống phong phú bận rộn.
Chỉ trong chớp mắt thời gian đến tháng năm, xuân về hoa nở, ánh mặt trời ấm áp thoải mái.
“Reng reng reng… Reng reng reng…”
Chủ nhật ở nhà nghỉ ngơi, Cung Linh Lung ở trong phòng bếp nấu cơm, điện thoại ở bên ngoài vang lên, cô gọi to: “Bé Minh, mấy đứa điện thoại giúp .”
Lục Trường Khiếu cầm điện thoại lên hỏi: “Alo, cho hỏi ai ạ.”
“Cục cưng, là bà nội đây.”
Điện thoại là do Chu Lan Cầm gọi đến, bà báo tin với bọn họ: “Cục cưng, con cho , thím mới sinh xong, sinh một em gái.”
“Mẹ ơi, bà nội gọi điện thoại đến, thím sinh em gái .” Lục Trường Khiếu gân cổ lên báo cáo.
“Hả? Sinh ?”
Cung Linh Lung lập tức đến, chạy đến điện thoại: “Mẹ, còn một tuần nữa mới đến ngày sinh dự tính , sinh sớm thế?”
“Trước khi trở chẳng một tí dấu hiệu nào cả, lúc nãy với con bé còn đang ở trong nhà nấu ăn, mang cơn cho Tĩnh Dương nữa, kết quả mới đến cửa cục công an thì Tiểu Vận đột nhiên vỡ nước ối, vội vàng đưa con bé đến bệnh viện, còn kịp đưa phòng sinh thì đứa bé chào đời .”