Cung Linh Lung vẫn còn nhớ như in mùi vị nhạt nhẽo của cơm ở cữ, đối với một ăn đồ ăn mặn và cay lớn lên như cô mà , một tháng ăn ớt thì chẳng khác nào tra tấn.
“Ha ha ha…”
Chị Ngọc và Từ Giai Du đều nhẹ.
Cung Vãn Đường cũng ăn một ít đồ cay đỡ thèm, nhưng mà bà yêu quý cơ thể của , cũng để ý đến con trai : “Ở cữ xong cũng thể ăn đồ cay , vẫn ăn đồ ăn vị thanh đạm, nếu sữa sẽ nóng, cuối cùng khó chịu chính là Xích Xích.”
“ , ở cữ xong cũng thể ăn đồ mặn và cay , chỉ thêm một chút dầu muối thôi.” Chị Ngọc .
Bản Cung Vãn Đường cũng chừng mực : “Linh Lung, mấy đứa bé Minh ăn trứng cuộn, bảo Giai Du bằm thịt heo , lát nữa con trứng cuộn , tối nay cho bọn nhỏ ăn một chút, mang một ít cho Ni Ni.”
“Dạ, chờ ăn cơm xong con ngay.”
Cung Linh Lung thấy ba đứa con trai đều thích ăn móng heo kho tàu, cầm thịt gặm ngon lành, gắp cho mấy đứa con mỗi đứa một miếng thịt, còn gắp một ít rau.
“Ba đứa nhỏ đều ăn cơm ngoan, còn ăn sạch sẽ, cũng lãng phí thức ăn, thật đúng là mấy đứa nhỏ dễ chăm nhất mà từng thấy.” Chị Ngọc thích ba đứa nhỏ.
Cung Linh Lung nhanh chóng ăn cơm nước xong lập tức phòng bếp bận rộn, tối nay chỉ một nồi nhỏ, tốn quá nhiều thời gian, hơn nửa tiếng xong , chờ ba em ăn xong, bốn con mới cùng xách theo đồ đạc cùng ngoài.
“Ting ting… Ting ting…”
Cung Linh Lung đậu xe cửa nhà họ Tống, ấn kèn vài tiếng, bao lâu ở bên trong mở cửa .
“Chị dâu.”
Người mở cửa chính là Tống Thao, thấy ba em cô ôm xuống xe, vui vẻ : “Ui cha, ba cục cưng cũng đến mà.”
“Bé Minh, A Khiếu, Tiểu Bồng, đây là họ Tống Thao, là út của chị Ni Ni
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-770.html.]
“Chào họ.” Ba em đều ngẩng đầu chào hỏi.
“Ngoan quá.”
Tống Thao thấy bọn nhỏ yên nhúc nhích, còn tưởng rằng ba em còn , xổm xuống ôm lấy bọn họ: “Nào, họ ôm ba đứa nhà nha.”
“Cậu họ, bọn con tự , cần ôm.”
“Ui cha, chuyện trôi chảy như thế ?” Tống Thao kinh ngạc .
“Ba đứa nó đều và sớm, chuyện còn trôi chảy hơn mấy đứa nhỏ hai ba tuổi nữa đó.”
Cung Linh Lung xách theo quà tặng : “Đi thôi, chúng nhà thôi, gặp ông cố bà cố nhà họ Tống nào.”
Ba em vững vàng, mặc áo bông màu xanh ô liu mô phỏng theo quân trang, đội mũ quân đội, nhà ngọt ngào chào hỏi, tất cả trong nhà họ Tống hoan nghênh nhiệt liệt, các đồng chí nữ đều tranh ôm.
Cung Linh Lung xách theo ít quà tặng đến, ngoại trừ rượu và t.h.u.ố.c lá để tặng cho lớn , còn đều là trái cây tươi và các loại hạch đào táo đỏ, còn mang cho Tống Nhan một bó hoa mai vàng xinh .
“Chị Nhan, trải qua rét lạnh thấu xương thì thể nở một đóa hoa mai ngát hương, chúc mừng chị thoát khỏi bể khổ lên bờ, em tin chắc rằng tương lai của chị chắc chắn còn sẽ cứng cỏi dũng cảm hơn cành mai trong trời đông giá rét, nhất định thể đón tuyết nghênh sương, tỏa hương thơm trong gió rét.”
Hôm nay giải quyết xong thủ tục ly hôn, cả nhà đều cổ vũ cô , lời cổ vũ của Cung Linh Lung khá độc đáo, chọc trúng chỗ mềm yếu nhất trong lòng cô .
Hai mắt Tống Nhan rưng rưng, nở một nụ xinh nhất, cầm lấy bó hoa tươi xinh trong tay cô, nghẹn ngào : “Linh Lung, cảm ơn em.”
“Tiểu Cung, đây .”
Ông cụ Tống mời cô xuống, còn cầm kẹo đưa cho ba em: “Con chỉ giỏi sinh mà còn giỏi nuôi dạy, ba đứa nhỏ đúng là gặp thích.”
“Chứ còn gì nữa, trắng trẻo đáng yêu, ăn mặc quần áo gọn gàng ngăn nắp, thông minh lanh lợi hiểu lễ phép, dạy dỗ .”
Bà cụ Tống cũng thích ba em, lúc nãy ôm hết ba đứa , hai ông bà cụ còn tặng quà gặp mặt cho bọn nhỏ, bọn nhỏ ngọt ngào cảm ơn, trái tim như hòa tan.