Chờ đến khi tên lên giấy , đồng chí Lục Trăn chút ngơ ngấc, nhưng mà vẫn cầm bút bắt chước theo, chữ thứ hai còn xong, bé bắt đầu la to: “Vì tên của con nhiều nét như thế? Sao hai cái chữ giống dữ nè?”
“Giống chỗ nào chứ, một chữ là Trăn, một chữ là Giỏi, là tên mà con đặt đó.”
Lục Tĩnh Xuyên ở bên cạnh cố nhịn , còn giục bé: “Con nhanh lên, con bảo con một trăm , cô giáo bảo con tên mới, còn cũng thật nhanh, đến lúc đó cô giáo còn sẽ khen con giỏi nữa đó.”
Lục Trăn vốn dĩ còn đang học nhà trẻ, mới bắt đầu học chữ, đến cả chữ Lục còn xiêu xiêu vẹo vẹo, hai chữ nhiều nét, bé thể nào .
Cậu bé còn xong một nữa, bé thèm cái tên , sửa tên khác: “Con thích tên , con chữ Nhất, con đổi tên thành Lục Trăn Nhất.”
“Con chữ nhất , là con đổi tên thành Lục Nhất Nhất luôn .” Lục Tĩnh Nghiêu .
“Con thích tên Nhất Nhất, lớp kế bên một bạn nữ tên Nhất Nhất, con tên giống bạn gái.”
Thấy bé cứ nằng nặc đổi tên, Cung Linh Lung : “Tiểu đồng chí Lục Trăn, tên của con hai chữ, ông bà cha đặt tên cho các em trai em gái khác đều là ba chữ, tên của con đặc biệt lắm nha, là độc nhất vô nhị, con đổi tên thật ?”
“Độc nhất vô nhị là gì ạ?” Lục Trăn bắt trọng điểm.
“Tên của con là tên hai chữ duy nhất trong nhà chúng , chữ “Trăn” cũng là do ông cố tốn nhiều công sức mới đặt , ý nghĩa là “ mỹ”.”
“Hoàn mỹ chính là phát triển diện cả năm mặt đạo đức, trí tuệ, sức khỏe, xinh và cần cù, các phương diện đều là giỏi nhất, đó còn sẽ trưởng thành cao trai, siêu cấp thông minh, thành tích học tập siêu giỏi, sẽ sự nghiệp thành công, chuyện gì cũng đều là nhất.”
Cô càng giải thích thì hai mắt Lục Trăn càng sáng.
Lúc bé thì tên của nghĩa là mỹ, lập tức rút suy nghĩ lúc , vô cùng kích động : “Con đổi tên nữa, con tên Lục Trăn, con mỹ nhất của nhà họ Lục.”
Những khác: “...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-734.html.]
“Con chuyện giữ lời, sống cho xứng với cái tên mà ông đặt cho con đó.” Ông cụ Lục buồn .
“Con là nam tử hán đại trượng phu, con sẽ giữ lời.”
Mấy bé trai lớn lên trong đại viện từ nhỏ tiếp thu nền giáo dục quân đội, lúc chuyện khí thế vô cùng nghiêm túc, ưỡn n.g.ự.c cũng lộ một chút khí thế của nam tử hán.”
Ông cụ Lục đùa giỡn với bé nữa, thấy ba em nhà lập tức vây quanh ngắm em gái, vẫy tay gọi ba đứa nhỏ: “Sơ Minh, Trường Khiếu, Bồng Trạch, đây cho ông ôm một cái nào, để ông xem dạo gần đây lớn hơn tí nào ?”
Ba em đang định xoay đến, Lục Trăn chạy đến mặt bọn họ, hì hì hỏi: “Em trai, các em mang bánh bao hình phân đến cho ông cố ? Ông cố thích ăn lắm.”
Ông cụ Lục: “... Con biến sang chỗ khác .”
Lục Tĩnh Nghiêu giơ tay kéo con trai sang một bên, sặc sụa: “Rõ ràng là con ăn thì , ăn một ba cái liền.”
Vu Phái Dung cũng buồn : “Ba đứa em trai của con còn tròn một tuổi, mà gói bánh bao , gói cái nào cái đều kích cỡ đều như , con sắp năm tuổi, mà bảo con học sủi cảo gói . Lúc nãy thím của con dạy con phát triển phương diện đạo đức, trí tuệ, sức khỏe, xinh và cần cù, cần cù nghĩa là chăm chỉ việc, con chỉ ăn chứ , quá với tên mà ông cố đặt cho con.”
“Con gói mà.” Lục Trăn lý do của .
“Em trai của con cũng sinh gói , là bà nội của các em tay cầm tay chỉ dạy các em, bọn họ thông minh hiếu học yêu việc, còn nhỏ nhưng hiếu thảo lời, chủ động phụ giúp việc nhà.”
Bà lý, Lục Trăn suy nghĩ một chút : “Vậy , con cũng sẽ học gói, con nhờ các em dạy con gói bánh bao hình phân.”
“Con thể gói thành hình khác, nhất định học gói hình .” Lục Tĩnh Nghiêu nghiến răng.
“Con thấy nó .”
Thẩm mỹ và sở thích của con nít khác với lớn, Lục Trăn thích các hình bánh bao do ba em bọn họ gói, lúc đó bé nỡ ăn, còn mang ngoài chia sẻ với các bạn khác của .