Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 708
Cập nhật lúc: 2024-11-19 07:58:00
Lượt xem: 24
Ánh mắt Lục Tĩnh Xuyên sâu thẳm nhìn về phía bọn họ, trong mắt đầy ý cười nói: “Từ khi ở trong bụng mẹ thì ba đứa đã biểu hiện cực kỳ khác thường rồi, lúc sinh ra thời tiết bên ngoài lại có thay đổi khác thường, ba đứa không phải là ba đứa bé bình thường.”
Thấy anh đã phát hiện ra, bé cả đang ôm chân chơi dùng ánh mắt hỏi: Sao cha biết được thế?
Đối diện với ánh mắt của cậu bé, cảm nhận được thần thái khác hẳn với bình thường trong mắt cậu nhóc này, trái tim Lục Tĩnh Xuyên run lên, quả nhiên bọn họ đều nghe rõ được, không lẽ ba đứa nhỏ đều có linh hồn của người trưởng thành sao?
Thấy anh không nói gì, bé con Lục Sơ Minh trợn trắng mắt, cơ thể hơi nhúc nhích, nhẹ nhàng trở mình.
Thấy anh cả đã bắt đầu lật người, bạn nhỏ Lục Trường Khiếu và bé cưng Cung Bồng Trạch cũng hành động, động tác nhẹ nhàng uyển chuyển lại lưu loát, không có bất cứ khó khăn nào.
Xoay người xong, ba người lại ăn ý mà tiếp tục lăn thêm một vòng nữa.
Chờ đến khi ba anh em xoay người đụng vào nhau, bọn họ lập tức cười ha ha, bắt đầu lật tới lật lui chơi đùa.
Lục Tĩnh Xuyên đứng ở mép giường nhìn bọn họ chơi đùa, trong lòng phức tạp không nói nên lời, rối rắm chừng nửa phút mới vỗ nhẹ trán của mình, âm thầm nói với chính minh: “Linh hồn của người trưởng thành, cơ thể trẻ con, đặc biệt thì đặc biệt vậy, dù sao cũng là kết tinh của hai vợ chồng bọn họ.”
Chờ đến khi Cung Linh Lung tắm rửa xong đi ra ngoài, Lục Tĩnh Xuyên đang chời với bọn họ, vẻ mặt vô cùng tự nhiên, cô vừa lau tóc vừa nói: “Anh Tĩnh, anh đi tắm đi.”
“Được rồi.”
Lục Tĩnh Xuyên cầm lấy quần áo, nói với con: “Linh Lung, em lau khô tóc rồi mới được đi ngủ đó.”
“Em biết rồi.”
Chờ anh rời khỏi rồi, Cung Linh Lung ngồi xuống mép giường, bé hai trở mình lăn đến bên chân của cô, bàn tay đầy thịt bắt lấy chân cô, trong miệng con “ê a” vài tiếng, dùng ngón tay chỉ vào cửa.
Ánh mắt Cung Linh Lung khẽ d.a.o động, nhìn về phía cánh cửa mà cậu bé chỉ, nhẹ nhàng hỏi cậu bé: “Cha phát hiện ra sự khác thường của ba đứa rồi?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-708.html.]
Ba đứa nhỏ đồng loạt gật đầu.
“Không có gì.”
Cung Linh Lung cười cười, giọng nói khá nhỏ nói: “Cha là quân nhân, đã trải qua huấn luyện đặc biệt, tinh tế lại nhạy cảm, sớm muộn gì cha cũng sẽ phát hiện thôi.”
“Cha cũng đã phát hiện ra sự đặc biệt trên người mẹ từ lâu rồi, cha biết trên người mẹ có pháp bảo ẩn thân, nhưng lại rất tôn trọng mẹ, chưa bao giờ chủ động hỏi đến.”
“Cha sẽ không hỏi đến quá nhiều về sự khác thường của ba đứa, sau này còn sẽ yểm trợ cho các con nữa đó.”
Cô cũng biết ba đứa nhỏ không phải cố ý tiết lộ chuyện này, mà là Lục Tĩnh Xuyên quá thông minh và nhạy cảm, nhưng mà chuyện cần dạy dỗ thì cô vẫn cứ phải nói.
“Bé Minh, A Khiếu, Tiểu Bồng, ba đứa bị cha mẹ phát hiện ra sự đặc biệt dị thường cũng không có gì, nhưng không được để người khác phát hiện.”
“Lúc ba đứa ra đời, thời tiết xuất hiện khác thường, những người lớn trong nhà họ Cung đều đã biết được tình huống của ba đứa đặc biệt, nhưng bọn họ lại không biết chuyện ba đứa là người đầu thai chuyển thế, có được linh hồn của người trưởng thành trong cơ thể, bọn họ chỉ suy đoán có lẽ cuộc đời của các con phải gánh vác trách nhiệm đặc biệt gì đó.”
“Ba đứa có thể biểu hiện thông minh một chút, nhưng không thể để cho mọi người biết bốn mẹ con chúng ta đều là linh hồn của người khác xuyên vào, đây là để bảo vệ chúng ta, cũng bảo vệ bọn họ.”
Tính cách của ba đứa nhỏ còn trưởng thành hơn cả cô, biết tất cả những gì cô nói đều là đúng, tất cả đều gật đầu, sau đó lại tiếp tục lật người chơi đùa.
Nhìn bọn họ lật tới lật lui, ba anh em đều cười rất vui vẻ, trong mắt Cung Linh Lung tràn ngập dịu dàng và cưng chiều, vừa lau tóc vừa nói: “Đừng có lật ngã xuống giường đó, ngã đau lắm.”
Lục Tĩnh Xuyên tắm rửa xong đi về, cầm một đống quần áo dơ đi đóng gói gọn gàng, chờ tóc của Cung Linh Lung khô rồi, lại ôm ba đứa nhỏ đặt lên giữa giường nằm nói: “Giường hơi nhỏ, tối nay chúng ta chịu khó chen chúc một chút.”
“Thời gian cũng không còn sớm, ngủ đi.” Cung Linh Lung nằm xuống một bên giường, tiện tay tắt đèn trên đầu giường luôn.
Ba đứa nhỏ đều rất thích ngủ chung với bọn họ, tối nay không hiểu sao cũng rất hưng phấn, cô đã tắt đèn rồi mà vẫn cứ lăn lộn làm ầm ĩ trong ổ chăn, Lục Tĩnh Xuyên còn cố ý cào ngứa trêu đùa bọn bọn, làm bọn nhỏ cười mãi không ngừng.