Không bao lâu mấy Cung Vãn Đường cũng về, chuyện của Từ Giai Du, bà lập tức thúc giục hai con bọn họ xử lý chuyện ngay trong buổi sáng, còn đưa quà tặng mà Cung Linh Lung chuẩn sẵn từ cho bọn họ, nhờ bọn họ tiện đường đưa giúp cô luôn.
Lục Tĩnh Xuyên về đến nhà uống một ly nóng tiếp tục bận rộn, lượt xi tiểu đút sữa cho ba đứa con trai, xong mỗi tay ôm một đứa dỗ con trai ngủ.
Đứa còn đương nhiên trong vòng tay của Cung Linh Lung, cô vỗ lưng cho con trai để con trai ợ , với chồng về chuyện khác.
Ba em nhanh chóng chìm giấc ngủ, Lục Tĩnh Xuyên lập tức lấy nước ấm giúp vợ gội đầu tắm rửa.
Nước tắm là nước thuốc mà Cung Vãn Đường nấu cho cô, bà là học y, cũng yêu cầu con gái gội đầu tắm rửa trong quá trình ở cữ, cách ba ngày sẽ nấu một nồi nước thuốc cô tắm rửa.
Có chăm sóc tỉ mỉ, lai nước giếng trong gian tẩm bổ cơ thể, cơ thể Cung Linh Lung khôi phục nhanh, trạng thái tinh thần , hề giống như một phụ nữ mới sinh con xong.
Trước giờ cơm trưa hai con Thủy Mỹ Dung chạy trở về, lúc nhà trong tay còn cầm theo một phần vịt , thấy bọn họ lập tức ngay: “Vãn Đường, Linh Lung, chuyện coi như giải quyết khá thuận lợi, Từ Đào đuổi việc, nhà máy bia thu hồi công việc . Chủ nhiệm Nghiêm công việc thể chuyển nhượng, Giai Du cướp mất công việc cũng một phần nguyên nhân do chính con bé, nhà máy bia cũng sơ sót trong quá trình quản lý, cuối cùng bồi thường ba trăm đồng, lúc nãy chúng thủ tục lấy tiền .”
“Cũng chỉ thể như thế thôi.”
Cung Vãn Đường tiếp lời, an ủi khuyên nhủ: “Giai Du, công việc ở nhà máy quốc doanh đúng là bát sắt, giữ đáng tiếc thật, nhưng mà con bằng cấp ba, chắc chắn sẽ cơ hội càng hơn nữa.”
Từ Giai Du vô cùng hài lòng với kết quả hiện tại , trong lòng cũng bớt bực bội hơn nhiều, ngại ngùng khẽ : “Dì Cung, cảm ơn dì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-679.html.]
“Không cần khách sáo như thế.”
Cơm trưa chuẩn xong, còn ở trong nồi giữ ấm, hiện tại bọn họ về, Cung Vãn Đường vội : “Chị Mỹ Dung, Giai Du, ăn cơm thôi, chúng ăn cơm chuyện.”
Hôm nay bà cơm chiên trứng, còn thêm hai ba món rau ăn kèm, một chén canh xương sườn khoai tây.
Cung Linh Lung ăn cơm canh rau cỏ nhạt thếch, còn một chén cháo bát bảo mới nấu lúc sáng, thuận miệng chuyện với Từ Giai Du: “Giai Du, ngoại trừ mấy bên nhà cô và bạn học của cô , còn ai chuyện cô đến nhà giúp đỡ ?”
“Không ai nữa, bạn học của cũng hỏi quá tỉ mỉ về chuyện của .”
Từ Giai Du vì cô hỏi như thế, chút cẩn thận hỏi: “Linh Lung, thể cho ngoài hả?”
“Có gì mà thể chứ, mời cô đến giúp đỡ cũng chuyện xa thể nào ngoài gì. chỉ là nghỉ em họ của cô đuổi việc, nhà họ Từ chắc chắn sẽ đến kiếm chuyện với cô, nếu như bọn họ tìm đến nơi , chuẩn sẵn sàng , đến lúc đó cũng dễ ứng phó với bọn họ hơn.”
Lúc nãy Từ Giai Du cũng nghĩ đến chuyện , lộ vẻ mặt áy náy : “Linh Lung, xin , mới đến mang đến phiền phức cho nhà cô .”
“Không gì, đây cũng chẳng là chuyện phiền phức gì, cô cũng đừng cảm thấy áy náy.”
Cung Linh Lung sợ cô nghĩ nhiều, thêm: “Công việc là do cô trả giá tấm lòng bụng của mới , bọn họ cống hiến gì hết mà cướp lấy công việc , vốn dĩ là một hành vi đáng hổ. Nếu bọn họ vẫn cứ mặt dày dám tìm đến cửa, lúc thể tâm sự với bọn họ, để bọn họ mất sạch mặt mũi mặt khác.”
“Giai Du, chuyện con cứ giao cho xử lý, con đừng suy nghĩ quá nhiều.”