Lúc mấy Cung Khải Châu đều đang ở trong phòng khách, ai nấy đều dùng ánh mắt đánh giá về phía Lục Tĩnh Xuyên, lúc mấy bọn họ đều thấy ảnh chụp của Lục Tĩnh Xuyên , chỉ điều dáng vẻ hiện tại của khác với trong ảnh chụp.
Không cần vợ bên cạnh giới thiệu, Lục Tĩnh Xuyên chủ động lượt chào hỏi mấy lớn trong nhà họ Cung, cũng thiện quen với bốn đứa nhỏ nhà hai.
Ngồi trò chuyện chừng mười phút, Cung Vãn Đường cầm quần áo cho : “Tĩnh Xuyên, gần đây nhà tắm, con bảo Tĩnh Dương đưa con tắm, tắm xong nhanh chóng về nhà ăn cơm.”
Lục Tĩnh Xuyên lên, chào hỏi mấy lớn và Cung Linh Lung một tiếng nhanh chóng ngoài tắm rửa vệ sinh cá nhân của .
Dưới lầu một một căn phòng nhỏ dùng để phòng thuốc, trong phòng bày đầy quầy thuốc, Cung Vãn Đường sắp xếp nơi vô cùng gọn gàng, lúc bắt đầu cầm chìa khóa mở cửa phòng phối dược.
“Vãn Đường, em phối thuốc cho ai thế?” Hàn Tế theo bà phòng.
“Phối một ít thuốc cho Tĩnh Xuyên và Quý Duy.”
Lúc nãy Cung Vãn Đường còn kịp bắt mạch cho con rể, cũng hỏi thăm về chuyện tập huấn, nhưng mà xác định ba tháng nay cơ thể của tiêu hao nhiều, nếu bổ sung dinh dưỡng điều trị kịp thời sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe cơ thể.
Bà xuống bà, đầu tiên là phương thuốc, đó dậy lấy cân chuẩn bốc thuốc, ngoài miệng hỏi: “A Tế, khi Tiểu Quý về thì chắc là về nhà đúng ?”
“Ừ, về nhà.”
Nhà của Quý Duy cũng là kinh đô, là con cháu của gia đình truyền thống lính, địa vị của nhà họ Quý cũng chỉ thua kém nhà họ Hàn một chút mà thôi.
“Chờ em điều phối thuốc xong , đưa qua đó cho nó, bảo nó tranh thủ lúc tết âm lịch ở nhà nghỉ ngơi nhớ uống thuốc đúng giờ, bồi bổ những tiêu hao trong cơ thể mới .” Cung Vãn Đường việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-644.html.]
Hàn Tế gật đầu, tiện tay đóng cửa , giơ tay kéo bà ôm lòng.
“Đừng nghịch.” Cung Vãn Đường trở tay đánh ông .
Từ khi kết hôn đến bây giờ, mối quan hệ của hai bọn họ đều đường mật ngọt ngào, còn dính lấy hơn cả mấy trẻ tuổi nữa.
Hàn Tế khi ở bộ đội luôn trưng vẻ mặt nghiêm túc lạnh nhạt, chờ đến lúc về nhà thì giống như đổi thành một khác, ước gì thể dính lấy bà lúc nơi, ông giống như một cái đuôi, bà ông sẽ theo đó, dính đến mức Cung Thành Lãng cũng thường xuyên trêu ghẹo ông .
Hai ở trong phòng thuốc một lúc lâu, chờ đến khi Hàn Tế ngoài, trong mắt mang theo ý , trong tay còn xách theo hai chồng thuốc đông y.
“Cha, con ngoài một chút, đưa vài thứ cho Quý Duy.”
Cung Khải Châu thấy ông xách theo gói thuốc, nghĩ lẽ là do con gái điều phối, gật đầu : “A Tế, cha còn gặp học trò của con, con mặt cha mời thằng bé tết âm lịch đến nhà chúng chơi.”
“Dạ , con sẽ chuyển lời.” Hàn Tế giày ngoài.
Ông bao lâu, Lục Tĩnh Xuyên về. Anh cắt tóc, cạo râu, mặc quần áo và giày mới gọn gàng sạch sẽ, trông vẻ vô cùng tinh thần.
Lục Tĩnh Dương đưa đến nơi đây chuẩn về, Cung Vãn Đường xách một cái rổ nặng trĩu lên xe : “Tĩnh Dương, dì Ôn của con mới điểm tâm đồ ngọt Hồng Kông xong, con mang một ít về cho chị sui và Tiểu Vận ăn, trưa mai con dẫn bọn họ đến đây cùng ăn một bữa cơm đoàn viên. Tình hình hiện tại của Linh Lung chút đặc biệt, con bé tiện qua đó đón giao thừa với nhà con , ở nhà dì ăn bữa cơm đoàn viên, đó buổi chiều sẽ đưa nó đến bệnh viện.”
“Dạ , sáng mai con và bọn họ sẽ đến.” Lục Tĩnh Dương trả lời.
“Đường trơn, con nhớ lái xe chậm thôi.”
Cung Vãn Đường đặt rổ lên ghế phụ, theo rời mới xoay nhà.