Chờ lên xe , Cung Vãn Đường mới hỏi: “Chúng thế? Buổi trưa về nhà ăn cơm ?”
“Chờ đến nơi em sẽ .”
Hàn Tế khởi động xe, đạp chân ga chạy thẳng về phía , ước gì thể xông đến đích đến cuối cùng ngay lập tức.
Chờ đến khi xe jeep dừng ở cửa ủy ban nhân dân , cuối cùng Cung Vãn Đường cũng phản ứng . Hàn Tế cho bà bất cứ cơ hội chần chờ nào, kéo bà thẳng chỗ đăng ký.
“Hàn Tế, thương lượng với em về chuyện ?”
“Em mang theo giấy chứng nhận hộ khẩu gì hết, với là quân nhân, quân nhân kết hôn nộp đơn xin, còn nhiều thủ tục.”
Cung Vãn Đường khỏe bằng ông , động theo ông , nhưng mà vẫn quên nhắc nhở ông chuyện quan trọng.
Khóe môi Hàn Tế vẫn cứ luôn cong lên : “Anh lấy chứng minh và hộ khẩu , cũng nộp đơn xin kết hôn từ lâu, tự xét duyệt cho luôn, cũng nhờ lãnh đạo phê duyệt đóng dấu, thủ tục đầy đủ hết , chỉ cần em đến là .”
Mọi chuyện đều ông sắp xếp sẵn từ , cái duy nhất ông chuẩn chính là cầu hôn.
Lúc đầu ông gọi điện thoại cho cha , đó hỏi Giang Vận, Giang Vận cũng rõ quy trình cầu hôn cụ thể như thế nào, nhưng vẫn cứ chỉ chiêu cho ông , bảo ông cứ đăng ký kết hôn , chờ pháp luật xác nhận quan hệ vợ chồng của bọn họ tính tiếp.
Ông cảm thấy học trò lý, lời cô bảo đảm sẽ sai.
Không đến năm phút, hai sóng vai từ khu vực đăng ký kết hôn ngoài, trong tay Hàn Tế cầm giấy đăng ký kết hôn, biểu cảm mặt trông như nghiêm túc, thật trong lòng vui vẻ nhảy nhót từ lâu.
Toàn bộ quá trình ông gì, nhưng Cung Vãn Đường ông vui vẻ, thấy nụ cứng ngắc khóe miệng ông , chút tức đẩy nhẹ cánh tay ông hỏi: “Bây giờ nữa?”
“Về nhà.”
Hôm nay thời tiết se lạnh, gió bắc rít gào, Hàn Tế sợ bà lạnh, gấp gọn giấy đăng ký kết hôn cất túi, lập tức dẫn bà xe xuống.
Hàn Tế về nhà là về nhà họ Hàn, chờ hai bọn họ về đến nhà thì mấy Cung Linh Lung cũng chạy đến nhà họ Hàn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-634.html.]
Ba trai và chị dâu của Hàn Tế đang ở nhà, mấy đứa cháu trai cháu gái cũng mặt, ba học trò của ông thì chỉ một Giang Vận mặt, Quý Duy và Lục Tĩnh Xuyên đều điều động đặc huấn .
Quan trọng nhất chính là, cửa sổ và đồ nội thất trong phòng khách đều dán chữ hỉ đỏ thẫm, đĩa trái cây đặt bàn cũng dán chữ hỉ đó, trong nhà tràn ngập bầu khí vui mừng khi tổ chức tiệc cưới.
“Em tư, chúc mừng!”
“Chúc mừng em tư, em dâu tư, hoan nghênh em dâu tư về nhà!”
“Chú út thím út, chúc mừng hai !”
“Mẹ, chú Hàn, chúc mừng hai !”
Người nhà họ Hàn đều là tòng quân, giọng đều lớn, khi cùng đồng thanh chúc mừng thì suýt chút nữa xốc bay nóc nhà luôn.
Cung Vãn Đường hề chuẩn sẵn tinh thần, lúc bọn họ cùng la to như thế, má của bà đỏ rực lên giống như hai quả táo chín chờ hái xuống, trong thời gian ngắn hổ đến mức dám .
“Vãn Đường, mau .”
Hàn Tế duỗi tay ôm bà nhà, tiện tay đóng cửa , ngăn cản gió lạnh ở bên ngoài, chút cứng đờ và căng thẳng nắm tay bà xuống.
Hai ông bà cụ nhà họ Hàn thấy cuối cùng con trai út cũng kết hôn thành lập gia đình, như mong mà cưới trong lòng, hai ông bà cụ vui vẻ đến mức mắt ươn ướt.
Lúc hai bọn họ đến xuống, bà cụ Hàn lên, đưa lễ gặp mặt mà bà chuẩn sẵn từ trong tay Cung Vãn Đường, hiền hòa từ ái: “Vãn Đường, chúc mừng con và thằng tư kết hôn với , hôm nay con bước nhà còn mang phận cháu gái nuôi nữa, từ nay về con sẽ là con dâu nhà họ Hàn, đây là tấm lòng của , chúc hai đứa một cuộc hôn nhân hạnh phúc.”
“Cảm ơn .”
Đã đăng ký giấy kết hôn, bà và Hàn Tế là vợ chồng, cũng là con dâu nhà họ Hàn, bà cũng vẻ nữa, vô cùng tự nhiên mà sửa đổi cách xưng hô.
Bà sửa cách xưng hô, bà cụ Hàn vô cùng vui vẻ, ông cụ Hàn cũng đưa bao lì xì mà cô chuẩn sẵn cho bà : “Vãn Đường, hoan nghênh con gia nhập đại gia đình nhà họ Hàn, cha cũng chúc mừng hai đứa.”
“Cảm ơn cha.”
Cung Vãn Đường sửa đổi cách xưng hô, Hàn Tế cũng sửa miệng theo, cầm lấy ly nóng mà cháu gái bưng đến, kính cho Cung Khải Châu cũng đổi xưng hô.