Lúc , hai ông bà cụ nhà họ Hàn ở đầu dây bên giật hết hồn, bọn họ cũng hiểu cầu hôn thế nào, thuộc thế hệ bọn họ lúc kết hôn cũng cần lưu trình , nhiều nhất chỉ nhờ một giới thiệu giật giây, đó trực tiếp đăng ký kết hôn, lời thề tổ chức tiệc.
Chuyện cầu hôn , bọn họ thật sự là thương mà giúp gì , bảo ông ây tìm khác mà hỏi .
Thấy chú Hàn gọi điện thoại cho Giang Vận, Cung Linh Lung nội thương, với cả: “Con dám cá là mấy chiêu theo đuổi vợ dạo gần đây của chú Hàn đều là nhờ Giang Vận chỉ hết đó.”
Cung Vãn Đường quần áo xong ngoài, chỉ thoáng qua Hàn Tế, bước chân vội vàng phòng bếp, ngoài miệng còn đang hỏi: “Linh Lung, sáng nay chúng ăn mì nha?”
“Dạ .”
Cung Linh Lung cũng xem trò của lớn, vội vàng rửa mặt, đó phòng quần áo.
Chờ cô quần áo xong , Hàn Tế trong phòng bếp giúp đỡ, cô tự giác đó bóng đèn, cầm ly tự pha sữa bò cho uống, pha một ly to, uống xong dỗ dành ba nhóc con thối tha .
Sáng nay chỉ nấu mì trứng thịt lát bình thường, Cung Linh Lung ăn hết hai chén, những khác đều ăn một chén to.
Cơm nước xong, Cung Thành Tuấn chủ động nhận công việc: “Để rửa chén, em chuyện của .”
“Anh cả, để em rửa cho.”
Cung Vãn Đường dậy dọn dẹp chén đũa, bà còn kịp gì thì Hàn Tế nắm lấy cánh tay : “Vãn Đường, em ngoài xử lý chút chuyện với .”
“Chuyện gì thế?” Cung Vãn Đường hỏi ông .
“Em đừng hỏi, quần áo .”
Hàn Tế kéo bà trong phòng, lấy một cái áo bông dài màu xanh nhạt trong tủ , đây là áo bà mua ở cửa hàng hoa kiều khi đến Hồng Kông, còn chọn một cái khăn quàng cổ đỏ cho bà, lên kế hoạch cho bà: “Em mặc bộ đồ .”
Nói xong, ông nhanh ngoài, tiện tay đóng cửa phòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-633.html.]
Cung Vãn Đường cứ cảm giác ông là lạ, nhưng rõ là lạ nơi nào, lẽ ông chuyện quan trọng gì đó cần , cần ăn mặc nghiêm chỉnh gọn gàng một chút, cho nên bà cũng lời ông mặc bộ đồ .
Bà quần áo xong , kéo nhẹ ống tay áo, còn hỏi Hàn Tế: “Thế ?”
“Được .”
Ánh mắt của Hàn Tế d.a.o động, hai mắt dính chặt lên bà.
“Mẹ, để con cột tóc cho , đó trang điểm một chút nữa.” Cung Linh Lung xong lập tức phòng lấy đồ trang điểm.
“Còn trang điểm nữa ?”
Cung Vãn Đường nhíu mày hỏi Hàn Tế: “Chúng nơi nào thế? Có tham dự hoạt động đặc biệt gì ?”
“Mẹ, tham gia hoạt động đặc biệt đó, chú Hàn chuẩn một bất ngờ lớn cho .”
Cung Linh Lung âm thầm nháy mắt hiệu cho Hàn Tế, đó kéo về phòng, để bà xuống bàn trang điểm, nhanh chóng bắt đầu trang điểm cho bà.
Mẹ của cô vốn dĩ là một , gương mặt dịu dàng cao nhã, mỗi một ánh mắt nụ đều lộ vẻ ưu nhã và trí thức, bà phù hợp với kiểu trang điểm đậm, phong cách trang điểm nhạt sẽ càng tôn lên khí chất và ý nhị của bà.
Hơn mười phút , Cung Vãn Đường đổi giày da, mở cửa ngoài.
Hàn Tế ghế sofa kiên nhẫn chờ đợi, ngay khoảnh khắc bà bước , ánh mắt của ông lập tức qua, đôi mắt vốn dĩ sâu thẳm trong nháy mắt đó như ánh sáng tụ tập .
“Đi thôi.”
Cung Vãn Đường ông dùng ánh mắt nóng rực chằm chằm chớp mắt cũng chút hổ, còn hỏi thêm: “Có cần mang theo cái gì ?”
“Không cần, chuẩn hết .”
Hàn Tế dậy, gật đầu chào hỏi hai cha con nhà họ Cung, đó ngoài với bà.