Cung Vãn Đường trò chuyện gần nửa tiếng đồng hồ với bọn họ, dẫn bọn họ đến nhà nghỉ xử lý thủ tục thuê phòng, đó vội vàng ở trong nhà chuẩn cơm trưa, mấy Thủy Mỹ Dung cũng ở bên cạnh giúp đỡ.
Mười một giờ rưỡi Cung Thành Tuấn mới về đến nhà, chuyện với mấy nhà họ Thủy xong, bọn họ về kinh đô, buổi chiều lúc ông đến trong thành cũng mua vé xe lửa giúp bọn họ luôn.
Chờ đến khi Cung Linh Lung tan ca về đến nhà thì trong nhà đang sủi cảo, mấy giáo sư Thủy sửa án xử sai, công việc và danh dự đều khôi phục, vô cùng vui vẻ vì bọn họ, buổi tối lúc ăn cơm còn xách theo một bình rượu ngoài, bảo Lục Tĩnh Xuyên uống với mấy lớn trong nhà một ly.
Ngày hôm bọn họ về kinh đô, Lục Tĩnh Xuyên mượn một chiếc xe tải, hai vợ chồng cùng đưa bọn họ đến trạm chờ xe lửa, theo xe lửa khởi động rời mới về.
Nửa tháng tiếp theo đó, chuyện ở thành phố Hán vấn cứ bình tĩnh như thường, mà kinh đô liên tục hành động, liên tục ban bố hết mệnh lệnh đến mệnh lệnh khác, những tên đại biểu hại nước hại dân cuối cùng cũng sụp đổ.
Chờ đến khi thông báo quảng bá khắp cả nước, tầng mây đen đọng đầu suốt mười năm cuối cùng cũng tan biến.
“Linh Lung, ăn cơm thôi.”
Khoảng thời gian Lục Tĩnh Xuyên đều ở trong bộ đội, ngoài chấp hành nhiệm vụ, mỗi ngày xong là sẽ vội vàng về nhà nấu cơm, Cung Linh Lung tan ca về nhà là thể rửa tay ăn cơm ngay.
Tối nay hầm canh xương sườn rong biển, Cung Linh Lung xuống lập tức múc canh ăn ngay, mới nếm một ngụm, bụng bắt đầu kêu, cô nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ: “Câm miệng, đang ăn .”
Cô quát một tiếng như thế, bụng cũng sôi nữa.
Hiện tại tháng lớn, thai động xuất hiện thường xuyên, vẫn cứ ăn nhiều, một ngày ăn năm sáu , ăn đúng giờ là sẽ ở bên trong bụng bắt đầu đá đ.ấ.m tạo phản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-624.html.]
Cung Linh Lung phát hiện ba thai nhi thích hợp từ lâu , nhưng mà nghĩ đến nhà họ Cung truyền thừa thần kỳ đặc biệt, cô cũng yên tâm hơn, dùng thái độ bình thường để đối xử với mấy đứa nhỏ .
Cũng may tuy rằng mỗi ngày cô ăn nhiều nhưng cũng mập lên quá nhiều, chỉ khác gì mấy so với phụ nữ mang thai bình thường, chỉ tăng cân theo tốc độ bình thường, hình thể ba đứa nhỏ trong bụng cũng tương tự với thai nhi bình thường, cũng chuyện vì hấp thu quá nhiều chất dinh dưỡng mà quá nặng cân.
Lục Tĩnh Xuyên múc cho cô một chén cơm to, đặt ở trong tầm tay của cô, : “Linh Lung, em ăn từ từ thôi, đừng chiều bọn nó quá.”
Tuy rằng lúc nãy Cung Linh Lung quát to, nhưng thật ăn nhanh, nhai vài ba cái ăn sạch sẽ một chén canh xương sườn rong biển, trấn an mấy đứa nhỏ xong mới : “Anh Tĩnh, chờ mấy nhóc con sinh , chắc là sẽ đánh bọn nó nhỉ.”
“Còn coi biểu hiện của mấy nhóc nữa.”
Trực giác mách bảo Lục Tĩnh Xuyên rằng ba nhóc con là ba tên nghịch ngợm, lẽ mấy cha con sẽ đánh vô .
Cung Linh Lung khẽ, duỗi tay sờ cái bụng tròn xoe của , trong giọng đậm ý : “Ba nhóc con thối, con lời cha , ngoan ngoãn đó, nếu dám nghịch ngợm ầm ĩ là sẽ đánh.”
Mấy đứa nhỏ trong viện gia thuộc đều từng đánh, nhất là mấy đứa bé trai nghịch ngợm, đứa nào cũng đều nếm thử món thịt xào măng .
Lúc Lục Tĩnh Xuyên còn nhỏ cũng là một nhóc con bướng bỉnh nghịch ngợm, cha và mấy lớn trong nhà đánh , nhưng suốt ngày ngoài đánh lộn, đánh khác nhiều, đương nhiên cũng mấy đứa nhóc lớn hơn đánh cũng ít, tóm đó là một đoạn chuyện xưa mãi hết.
Khi còn nhỏ Cung Linh Lung cũng là một đanh đá lợi hại, chủ động đánh nhiều , con của hai bọn họ chắc chắn là ngoan ngoãn thành thật gì.
Hiện tại còn ở trong bụng cô nghịch ngợm cá tính như thế , chờ sinh lớn lên, bọn họ cũng thể tưởng tượng hình ảnh gà bay chó sủa trong nhà.