Hai mươi phút , Hàn Tế đến đúng giờ, hôm nay ông mặc quân trang, cũng mang theo cảnh vệ viên, ngoài một cách khiêm tốn giản dị, chỉ đến đây gặp mặt Lục Tĩnh Dương một chút.
Chờ đến khi bọn họ đến nơi gõ cửa, hai phụ nữ trong phòng cũng chuyện xong với , cùng dậy ngoài.
Thôi Lan Chi thấy đến đón bà là Hàn Tế, con ngươi co rụt , lúc khi hai kết hôn, bà cũng theo đến nhà họ Cung để đón dâu, từng gặp Hàn Tế dùng phận trai để đưa dâu, ông là con trai út của lão tướng quân Hàn.
Mấy năm nay bà cũng từng thấy tên của Hàn Tế quảng bá và báo chí nhiều , hiện tại ông là J trưởng tiếng tăm lừng lẫy ở quân khu kinh đô, cũng là J trưởng trẻ nhất và tài giỏi nhất.
Hiện tại thấy hai bọn họ chung một chỗ, một chững chạc bình tĩnh, một dịu dàng ưu nhã, cực kỳ xứng đôi.
Hàn Tế mới là em gái của Thôi Trí Viễn hẹn gặp Cung Vãn Đường, lúc ánh mắt khi về phía bà trở nên vô cùng sắc bén, im lặng tiếng nào, cơ thể cường tráng phát khí thế mạnh mẽ run sợ.
Khí thế ông quá mạnh, Thôi Lan Chi vốn định lên tiếng chào hỏi, nhưng lời đến bên miệng thể nên lời.
“Hàn Tế, chúng thôi.”
Giọng dịu dàng của Cung Vãn Đường mới vang lên, khí thế Hàn Tế giống như thủy triều rút lui xuống, chỉ trong nháy mắt biến mất sạch sẽ, vẻ sắc bén trong mắt cũng giấu .
Nhìn theo bóng dáng sóng vai rời của hai bọn họ, Thôi Lan Chi lộ một nụ phức tạp, ánh mắt về phía Lục Tĩnh Dương bên cạnh hỏi: “Đồng chí Lục, con gái của Cung Vãn Đường và mối quan hệ như thế nào? “
Lúc bà cũng thấy rõ gương mặt của Lục Tĩnh Xuyên, chút giống với đồng chí công an bên cạnh, bà đoán lẽ bọn họ là bà con họ hàng gì đó.
“Đó là chị dâu của .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-620.html.]
Đây cũng là bí mật thể , Lục Tĩnh Dương thành thật cho bà .
Thôi Lan Chi gật đầu, hỏi thêm quá nhiều, cảm ơn: “Cảm ơn cho .”
Sau khi rời khỏi cục công an, Hàn Tế lái xe chở bà ăn cơm, chọn tiệm cơm quốc doanh bình thường mà dẫn bà tiệm cơm chỉ lãnh đạo cấp cao mới thể đến .
“Vãn Đường, Thôi Lan Chi tìm em gì thế?”
Tuy rằng Hàn Tế rõ thái độ thái độ của hai con bọn họ đối với nhà họ Thôi, nhưng chuyện liên quan đến Thôi Trí Viễn, trong lòng ông ít nhiều gì cũng chút bất an.
“Không chuyện gì đặc biệt, gặp để xác định còn sống, tùy tiện trò chuyện một chút việc vặt thôi.”
Thôi Lan Chi là một chừng mực, lúc nãy bọn họ chuyện gần nửa tiếng đồng hồ, ngoại trừ lúc đến thế của Linh Lung thì nhắc đến Thôi Trí Viễn , đó cũng nhắc đến ông nữa, cũng đến những chuyện cực khổ mà hai trải qua, chỉ trò chuyện một chút về cuộc sống hiện tại và chuyện con cái.
Cung Vãn Đường trong lòng ông suy nghĩ cái gì, ngay: “Lúc và cô cũng chỉ quan hệ bình thường với , hề thiết gì với . Hôm nay cô gặp chủ yếu là hỏi chuyện của Linh Lung. Lần chúng đến cửa hàng hoa kiều mua đồ, cô thấy Linh Lung, thông qua gương mặt của Linh Lung để đoán đôi chút, hôm nay đến đây tìm để xác nhận.”
Hàn Tế gật đầu, hỏi đến chuyện nhà họ Thôi nữa, ngược mời: “Chiều nay nghỉ, chúng xem điện ảnh ?”
Hơn nửa tháng qua, Hàn Tế bá đạo mạnh mẽ xuất kích, còn cha và Cung Thành Tuấn giúp đỡ, Cung Vãn Đường cũng bắt mở lòng, thử tiếp xúc với ông , từ chối: “Được thôi, lâu lắm xem điện ảnh, chúng xem phim mới năm nay .”
Thấy bà đồng ý, trong mắt Hàn Tế hiện lên một chút ý , trong lòng ghi một công cho học trò, ý kiến của cô khá đó.
Giang Vận thật sự là rầu thúi ruột vì chuyện của thầy, mấy ngày đó cô về đơn vị sở tại để xong thủ tục, hai hôm đến học viện chỉ huy quân sự xong thủ tục nhập học , trong thời gian khai giảng , ngoại trừ việc hẹn hò với Lục Tĩnh Dương để gia tăng thêm tình cảm , cô đều dồn hết bộ tinh lực việc đốc xúc thầy theo đuổi vợ.
Chiều nay Hàn Tế thể rút nửa ngày thời gian rảnh rỗi, là nhờ Giang Vận mặt năn nỉ các lãnh đạo khác trong quân khu châm chước, bọn họ cây vạn tuế J trưởng Hàn sắp nở hoa, ai nấy đều cực lực ủng hộ, nhất trí đồng ý cho ông nghỉ nửa ngày.