Ở nhà họ Hàn ăn cơm trưa xong, Cung Linh Lung giao cho chú Hàn chăm sóc, bốn thanh niên bọn họ và chồng cùng ngoài dạo phố chơi đùa.
Bình thường công việc của Chu Lan Cầm bận rộn, quanh năm suốt tháng cũng thời gian rảnh để ngoài dạo, hôm nay bà và con trai con dâu cùng ngoài dạo phố cho nên vui vẻ, dọc theo đường liên tục mua mua mau, chỉ cần hai đứa con dâu cái gì lâu một chút là bà lập tức bỏ tiền mua.
Hai em Lục Tĩnh Xuyên cũng hiếm khi cùng bọn họ ngoài dạo phố, mấy chồng nàng dâu bọn họ mua sắm liên tục, hai em thì theo phía khuân vác tay chân xách túi.
Đi dạo đến ba bốn giờ chiều, bọn họ mới lái xe về đến nhà, về nhà cùng bắt tay chuẩn cơm chiều.
“Cốc cốc cốc…”
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Chu Lan Cầm buông rau củ quả đang cầm tay xuống, dậy ngoài mở cửa.
Người đến chính là Lục Nam Chinh, ông ngay: “Mới nhận tin tức, Trịnh Phủ Nhân và hai đứa cháu khác cứu , máy bay trực thăng chạy khỏi kinh đô. Máy bay trực thăng bay đến vùng núi phía tây thì đột nhiên nổ mạnh, máy bay nổ tan xác, bên trong cũng chết.”
“Đã đến lúc mà còn mạo hiểm cứu ông , của ông đúng là trung thành thật đó.” Chu Lan Cầm cảm thán.
Cung Linh Lung tin tức , sang liếc Lục Tĩnh Xuyên, giả vờ như quan tâm việc , xoay pha cho ông .
Lúc bên phía nhà họ Hàn cũng nhận tin tức, hai em Cung Thành Tuấn đều hướng về phía khu mộ tổ tiên cúi lạy, đó gọi điện thoại cho phương nam, nhờ khác chuyển tin vui về phía Hồng Kông.
Hôm nay liên tục tin vui truyền đến, chiều tối lúc hai ông cụ nhà họ Lục đến, cũng mang đến kết cục cuối cùng của nhà họ Tiết.
Chuyện tang lễ của Tiết Hải Huy mới xử lý xong, Diêu Mai Đình cách chức, bắt vì vi phạm nhiều tội danh.
Bành Ngọc Ni cũng bắt theo bà , lúc ở thành phố Hán, bà còn trợ lý gánh tội , nhà đẻ ở giữa chạy ngược chạy xuôi lo liệu, bà mới may mắn chạy thoát, nhưng hiện tại thẩm tra nữa, trợ lý gánh tội phản bội, bà đương nhiên cũng bắt ăn cơm tù.
Mọi chuyện đúng như những gì Cung Thành Tuấn dự đoán, hai bọn họ ăn cơm tù, nhà họ Tiết chỉ còn một Tiết Vĩ Dân thể lo liệu chuyện, gã cũng khá nhạy bén cảnh giác, lập tức dẫn theo em trai em gái rời khỏi kinh đô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-612.html.]
Lúc rời , trong lòng Tiết Vĩ Dân còn nghĩ một ngày nào đó trong tương lai sẽ về, nhưng từ rời , gã bao giờ đặt chân lên mảnh đất kinh đô thêm nào nữa.
Hai ông bà cụ nhà họ Chu là đến cuối cùng, chiều nay ông cụ Chu xử lý chuyện nhà họ Trịnh, cho nên về muộn, chờ đến khi bọn họ đến thì đồ ăn chuẩn xong xuôi hết .
Đồ ăn tối hôm nay vô cùng phong phú, một bàn đầy thức ăn ngon, Lục Tĩnh Xuyên xách một bình rượu , hai em đều cùng mấy lớn trong nhà uống một ly.
“Linh Lung, ông ngoại con học hết cấp ba, mới nghiệp hồi năm ngoái đúng ?”
Trên bàn cơm, ông cụ Chu hỏi việc .
“Dạ đúng, năm ngoái nghiệp .”
Ông ngoại đột nhiên nhắc đến chuyện , trong lòng Cung Linh Lung suy đoán, khanh khách hỏi: “Ông ngoại, tin tức gì ạ?”
“Con là một đứa bé thông minh đó.”
Ông cụ Chu hiền hòa từ áo, bưng ly rượu lên nhấp một ngụm : “Con về nhớ học tập chăm chỉ , nhà họ Lục và nhà họ Chu đều là một đám quê mùa văn hóa, bảo bọn nó lên chiến trường thì đứa nào cũng giỏi, nhưng kêu học thi thì mỗi đều là khúc gỗ ngốc xếp chót, cả nhà chỉ ngóng trông con cho nhà nở mày nở mặt thôi đó.”
Cung Linh Lung nghịch ngợm chớp mắt, vô cùng tự tin : “Ông ngoại, ông nội, hai ông cứ chờ , con chắc chắn sẽ giành thư thông báo trúng tuyển của đại học nổi tiếng, cho hai ông lấy ngoài khoe khoang.”
“Ha ha ha…” Chu Lan Cầm vỗ nhẹ lên cánh tay của cô.
Bốn ông bà cụ cũng mỉm , ông cụ Lục thật sự quá vui vẻ, với cháu nội: “Tĩnh Xuyên, lúc con học cũng coi như tệ, đội sổ, trong thời gian con cũng nhín chút thời gian rảnh cầm sách vở ôn tập , để Linh Lung và vợ của con phụ đạo việc học cho con. Ông nội cũng ngóng trông con thể thi đậu đại học nhất, thi đậu là , một tấm bằng đại học sẽ trợ giúp lớn cho sự nghiệp trong tương lai của con.”
“Ông nội, con bắt đầu ôn tập từ lâu , sẽ học tập nhiều thời gian hơn.”
Ông ngoại và ông nội báo tin tức chính xác nhất, chứng minh còn xác định, lẽ còn cần thêm một ít thời gian, bọn họ còn ít thời gian để chuẩn ôn tập.