Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 581
Cập nhật lúc: 2024-11-16 20:33:35
Lượt xem: 22
Hai ông bà cụ không phải là người trọng nam khinh nữ, cũng đều rất yêu thương và cưng chiều con gái cháu gái, nhưng bọn họ thật sự không thể thích nổi ba đứa con gái do Nguyễn Ngọc Miên sinh ra.
Bọn họ không thích Nguyễn Ngọc Miên, nói chính xác hơn là ghét, cho nên thái độ khi đối mặt với con gái bà ta cũng khác hoàn toàn.
Ở trong lòng bọn họ, Chu Lan Cầm mới là con dâu, là con dâu mà bọn họ gật đầu đồng ý, cho dù có ly hôn thì bọn họ cũng sẽ chỉ nhận một mình bà ấy, chỉ thích và yêu thương con do bà ấy sinh ra.
Lục Nam Chinh bất đắc dĩ kéo khóe môi, cam đoan với ông ấy: “Cha, con sẽ xử lý tốt.”
“Hừ.”
Ông cụ Lục Hừ lạnh, lộ ra vẻ mặt rất khó chịu.
Đúng lúc này Chu Lan Cầm cũng lên tiếng nói: “Được rồi, cha mẹ, cha mẹ vào nhà nghỉ ngơi đi, bọn con đi về trước, vài hôm nữa lại đến chơi.”
“Được rồi, mấy đứa đi về đi.” Hai ông bà cụ nhà họ Lục đều gật đầu.
Nhà mẹ chồng cách nhà họ Lục rất gần, lái xe ba phút đã đến, Cung Linh Lung vội vàng xách hành lý của mẹ ra, Lục Tĩnh Xuyên nhanh chóng đưa đến nhà họ Hàn.
Chu Lan Cầm về đến nhà là lập tức nấu nước ấm cho con dâu tắm rửa trước, sau đó lại vào phòng bếp nấu một nồi cháo bát bảo, để lát nữa cho cô ăn khuya.
Lục Tĩnh Xuyên nhanh chóng về nhà, tối hôm qua hai anh em bọn họ phải ra ngoài làm việc, không có thời gian tâm sự với mẹ, tối nay mọi người đều rảnh rỗi ở trong nhà, mấy mẹ con tâm sự trò chuyện với nhau một lúc lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-581.html.]
Sáng sớm hôm sau, ăn sáng xong, Lục Tĩnh Xuyên lái xe đến nhà họ Hàn, đón mẹ vợ và cậu cả, cùng nhau chạy đến khu mộ tổ tiên của nhà họ Cung ngoài ngoại ô thành phố.
Lúc trước mẹ Cung bị thương nặng qua đời, bởi vì tình huống khá đặc biệt nên không hề tổ chức tang lễ cho ra trò, ba cha con nhà họ Cung cũng chỉ thông báo cho hai vợ chồng ảnh cả nhà mẹ đẻ của mẹ Cung, mấy người bọn họ thương tiếc đơn giản rồi tự đóng nắp quan tài chôn mồ, lúc đó thậm chí còn không dựng mộ bia.
Mấy năm nay mấy cha con nhà họ Cung đều sẽ đến tế bái, sau đó mới dựng mộ bia lên, đến tận lúc này trên mộ bia cũng không hề khắc chữ gì, là vì sợ sẽ tiết lộ tin tức bọn họ còn sống.
Đi đến trước mộ, Cung Vãn Đường rơi lệ đầy mặt tế bái dập đầu, cũng kéo con gái và con rể quỳ xuống đất tế bái, hai mắt rưng rưng báo chuyện vui trong nhà mình cho người nhà nơi chín suối, lại không hề nhắc đến những chuyện cực khổ mà bà đã chịu trong mấy năm nay.
Hai tháng qua Cung Thành Tuấn thường xuyên đến nơi này tế bái mẹ, chờ bọn họ tế bái xong, cũng cung kính quỳ xuống đất quỳ lạy ba cái.
Trên đường xuống núi, cảm xúc của hai anh em Cung Thành Tuấn đều có chút suy sút, cả đoạn đường đều im lặng không nói gì, trong đầu bọn họ đều nhớ đến những hình ảnh ở bên mẹ khi còn nhỏ.
Đường núi rất khó đi, Lục Tĩnh Xuyên và Cung Linh Lung cùng nhau chậm rãi xuống núi, đi một đoạn lại dừng lại nghỉ ngơi, mất gần nửa tiếng đồng hồ mới đi xuống chân núi đến chỗ xe dừng lại.
Đến chân núi rồi, Cung Thành Tuấn chỉ vào ngọn núi giống như lạc đà ở nơi xa, nói: “Tĩnh Xuyên, chúng ta lái xe qua bên kia đi, cậu dẫn Linh Lung đi xử lý chút chuyện.”
“Dạ vâng.”
Lục Tĩnh Xuyên cũng không hỏi nhiều, đỡ Cung Linh Lung đến hàng ghế sau ngồi xuống, lại nói: “Cậu cả, cậu ngồi ở đằng trước chỉ đường cho con đi.”
Đường núi lầy lội xốc nảy, Lục Tĩnh Xuyên chăm sóc cho cơ thể của vợ, lái xe với tốc độ khá vững vàng đều tốc, nửa tiếng sau mới chạy đến ngọn núi như hai cái bướu lạc đà kia.
Xe jeep dừng lại, Cung Thành Tuấn xuống xe trước, nhưng mà chỉ mới đứng hai ba giây đã vội vã mở cửa lên xe nói: “Vãn Đường, Linh Lung, tạm thời đừng xuống xe. Tĩnh Xuyên, con quay đầu xe lại, lui ra sau đến cái sơn cốc nhỏ ở ngã rẽ lúc nãy.”