Buổi tối Giang Vận còn chuyện khác, cơm nước xong lái xe rời , Lục Tĩnh Dương lái xe đưa cô về, về cục công an lấy ít đồ, đồng nghiệp đến chuyện Tiết Hải Huy chảy m.á.u não qua đời, lập tức đây cho Cung Linh Lung .
Tiết Hải Huy chết, Cung Linh Lung cũng quá kinh ngạc, trong thời gian tinh thần ông đều luôn tập trung cao độ, thuốc độc mà cô hạ đang liên tục kích thích, cũng sắp sửa đến lúc thuốc độc phát tác .
Đối với nhà họ Cung mà , đây là một tin tức , Cung Linh Lung lập tức qua ghé sát lỗ tai của và cả, báo tin vui cho bọn họ.
Hai bọn họ xong cũng quá nhiều phản ứng, Cung Thành Tuấn gật đầu, cho những khác chuyện , tiếp tục đề tài lúc nãy với những lớn và cùng thế hệ.
“Linh Lung, các con về đây xin nghỉ mấy ngày?”
Lúc nãy Lục Nam Chinh vẫn luôn giúp đỡ việc, hiện tại mới rảnh rỗi xuống, chủ động đây chuyện với con dâu.
“Cha, bọn con xin nghỉ nửa tháng, nhưng mà đường mất hết năm ngày, lúc con đến kinh đô một vài chuyện, còn chậm trễ mất mấy ngày, hiện tại còn nghỉ thêm bốn ngày nữa.”
Lục Nam Chinh gật đầu, nghĩ đến ngày sinh dự tính của cô là ở cuối năm nay hoặc đầu năm , vội hỏi: “Linh Lung, lúc cha còn kịp hỏi con, con dự định sinh ở thành phố Hán, là đến kinh đô sinh con?”
“Chuyện con còn quyết định. Ông bà nội, ông bà ngoại và đều bảo con đến kinh đô chờ sinh, tài nguyên chữa bệnh bên phía kinh đô sẽ hơn một chút, con sinh ba lẽ khó thể sinh thường, nếu sinh mổ thì sinh ở kinh đô lẽ sẽ an hơn một chút.”
Lục Nam Chinh cũng nghĩ như thế: “Điều kiện chữa bệnh ở kinh đô đúng là sẽ hơn một chút, chúng đều ở kinh đô, nếu việc gì cũng thể chạy đến giúp đỡ kịp lúc, cũng thể chuẩn cho quá trình sinh sản của con.”
Việc Cung Linh Lung còn quyết định, : “Cha, con cứ quan sát tình huống phát triển của mấy đứa nhỏ , nếu mấy đứa nhỏ quá to quá nặng thì con sẽ sắp xếp công việc , xin nghỉ dài hạn lâu một chút, đó sắp xếp lên kinh đô chờ sinh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-578.html.]
“Được đó, con mang thai ba đứa nhỏ cũng vất vả, cũng nhớ chăm sóc cho , cũng đừng quá vất vả.”
Từ khi bài báo khen ngợi cô, Lục Nam Chinh lập tức nhờ hỏi thăm chuyện của cô, biểu hiện về các phương diện của cô đều xuất sắc và ưu tú, còn nhiều gian để thăng chức.
Người lớn quan tâm, Cung Linh Lung trả lời, cũng chủ động mời: “Cha, con bà nội bình thường cha cũng bận, thường xuyên sẽ đến các thành phố khác để công tác và mở họp để chỉ đạo công việc. Nếu cha đến thành phố Hán thì cứ gọi điện thoại cho con , con đón cha, cha đến viện gia thuộc của bộ đội ở vài ngày.”
“Được .”
Lục Nam Chinh cũng dịu mối quan hệ với con trai, nhưng hai em bọn họ đều lạnh như băng, hai cô con dâu hoạt bát rộng rãi hơn một chút, nhận lấy tấm lòng của cô.
Cung Linh Lung cầm lấy giấy bút, trao đổi điện thoại và địa chỉ cho ông , cũng trò chuyện đôi ba câu về chuyện công việc với cha chồng.
Hai bọn họ chuyện, Lục Tĩnh Xuyên ở bên cạnh , cũng xen lời vài, thấy vợ và cha của chuyện vui vẻ như thế, chút khúc mắc trong lòng cũng dần dần nhỏ .
Ông cụ Lục liếc thoáng qua bọn họ, trong lòng vô cùng xúc động, nhỏ với Cung Vãn Đường ở bên cạnh: “Vãn Đường, Linh Lung thật đúng là một đứa bé ngoan, cảm ơn con gả một đứa nhỏ ưu tú như thế đến nhà của bác, Tĩnh Xuyên thể cưới một như con bé, đây là phúc của nó.”
Cung Vãn Đường thoáng qua con gái, lập tức hiểu ý của ông cụ, cời nhạt : “Bác trai, tuy rằng chị sui ly hôn với , nhưng bọn họ vẫn cứ là cha của Tĩnh Xuyên, là cha chồng của Linh Lung, về mặt m.á.u mủ tình thì đều là một nhà, hai bọn họ đều yêu thương con bé, con bé hiếu thảo kính trọng bọn họ cũng là chuyện đương nhiên thôi.”
“Nhà vợ hiền vượng ba đời, một vợ hiền như Linh Lung ủng hộ, Tĩnh Xuyên nhà chúng chắc chắn sẽ sự nghiệp rực rỡ.”
Ông cụ Lục thể dự đoán đến tương lai, ba đứa cháu dâu đều vô cùng ưu tú xuất sắc, tất cả đều là hình mẫu vợ hiền điển hình, bọn họ ủng hộ giúp đỡ cho mấy đứa con trai nhà họ Lục, nhà họ Lục sẽ còn thể phát triển dài lâu.