Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 573

Cập nhật lúc: 2024-11-16 20:31:24
Lượt xem: 20

Mấy đứa con trai con gái khác của nhà họ Lục đều ở rất gần, ở kinh đô tan ca xong đều nhanh chóng chạy đến.

Cung Linh Lung lễ phép chào hỏi những người ở trong nhà, nhận lấy một đống bao lì xì quà gặp mặt, cũng chào hỏi làm quen với các anh chị em họ khác.

Từ lúc về nhà đến giờ ông cụ Lục đều cười vui vẻ, thấy con cái đều đã đến, vội nói: “Nam Chinh, Lan Cầm, lát nữa cả nhà Lão Hàn đều sẽ đến, Hàn Tế vừa về, nó sẽ dẫn Giang Vận đến đây. Mẹ của Linh Lung sẽ đến cùng với bọn họ, Lão Hàn nói còn có một vị khách mời đặc biệt đến, tối nay mấy đứa nhớ phải tiếp khách cho đàng hoàng đó.”

Chu Lan Cầm biết Cung Thành Tuấn sẽ đến, cười gật đầu nói: “Cha, trong nhà đều đã chuẩn bị xong hết rồi.”

“Tĩnh Dương, chuyện trong nhà không cần con lo, con cứ tập trung chăm sóc cho Giang Vận là được.”

“Lão Hàn đã nói với ông rồi, Giang Vận đã bày tỏ thái độ rõ ràng với thầy của con bé, tối nay coi như là phụ huynh đôi bên gặp mặt với nhau.”

“Tranh thủ hôm nay toàn bộ bà con họ hàng đều có mặt, nhanh chóng quyết định xác nhận xong chuyện này luôn đi, sau đó sắp xếp đính hôn. Thời gian kết hôn thì hai đứa cứ tự thương lượng, cuối năm nay hay đầu năm sau đều được.”

Lục Tĩnh Dương là một cậu nhóc ngây thơ, lúc trước là một tờ giấy trắng sạch sẽ, chưa từng trải qua bất cứ chuyện tình cảm nào, lúc này vẫn còn có chút xấu hổ, nhất là sau khi bị bà con họ hàng và các anh chị em cùng thế hệ trêu ghẹo, lỗ tai bị bọn họ cười đến đỏ lên.

Chú thím cô dương nhà họ Lục cũng không biết đến chuyện này, hiện tại mới biết được tối nay còn có chuyện vui này, bọn họ lập tức đi tìm chị dâu cả Vu Phái Dung mượn bao lì xì đỏ làm quà gặp mặt.

Không bao lâu sau, người nhà họ Chu tập hợp cùng nhau đi đến, ông cụ Chu chắp tay sau lưng, vừa vào nhà đã hỏi ngay: “Cháu dâu của ông đâu rồi?”

“Linh Lung, mau lại đây, ông ngoại bà ngoại đến rồi.”

Nghe được tiếng gọi của mẹ chồng, Cung Linh Lung mới vừa thay một bộ quần áo khác xong bước nhanh ra ngoài, chạy chậm đến, cười lộ ra má lúm đồng tiền xinh đẹp chào hỏi: “Ông ngoại, bà ngoại.”

“Linh Lung, con chậm thôi, đừng có chạy.” Bà cụ Chu sợ cô bị ngã.

Cung Linh Lung cười khanh khách đi đến trước mặt bọn họ, thấy ông cụ Chu đang mặc quân trong, lập tức chào nghiêm có vẻ rất nghiêm túc, lớn tiếng nói: “Chào S trưởng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-573.html.]

“Nghịch ngợm.” Ông cụ Chu cười giả vờ tức giận nói.

“Ông ngoại!”

Lục Tĩnh Xuyên đứng ở bên cạnh cũng chào nghiêm, chào một quân lễ vô cùng chính thức với ông ấy.

Cơ thể ông cụ Chu cũng thẳng tắp, đáp lễ với anh, trong mắt tràn ngập vẻ hiền hòa và khen ngợi: “Hơn nửa năm nay còn biểu hiện vô cùng xuất sắc, ông ngoại đã nhìn thấy thành tích của con, sự nghiệp và hôn nhân đều có thu hoạch rất lớn, rất giỏi. Công việc có con có thể thăng chức nhưng không được kiêu ngạo tự mãn, phải tiếp tục làm đến nơi đến chốn, đi từng bước một, phải làm gương tốt cho ba đứa nhỏ sắp chào đời.”

“Vâng.”

Lục Tĩnh Xuyên nghiêm túc nghe lời ông ấy dạy bảo, lại nghiêng người hành lễ với hai người cậu và dượng: “Cậu cả, cậu út, dượng.”

Hai người cậu và dương đều chào đáp lễ, cũng đều cười vỗ vai anh giống như cổ vũ.

Chờ anh chào hỏi bọn họ xong, Cung Linh Lung cũng lập tức lễ phép chào hỏi: “Cậu cả, mợ cả, cậu út, mợ út, dì út, dượng, con là Linh Lung, rất vui được gặp mọi người.”

“Chào con, Linh Lung.”

Ánh mắt của tất cả mọi người nhà họ Chu đều nhìn về phía cô, ai nấy đều mỉm cười vui vẻ, hiển nhiên cũng đều rất thích cô cháu dâu xinh đẹp đáng yêu này.

Cung Linh Lung thấy ánh mắt của cậu út khi nhìn về phía mình có chút sâu, vừa quan sát vừa lộ ra một chút kích động, lộ ra lúm đồng tiền xinh đẹp nói: “Cậu út, có phải cậu cảm thấy con rất quen không?”

“Đúng vậy.”

Chu Hoài Hữu gật đầu, sắc mặt có chút kích động: “Trên đường đến đây cậu mới biết được vợ của Tĩnh Xuyên họ Cung, là Cung trong cố cung sao?”

“Dạ đúng rồi, cung trong cố cung.”

Loading...