Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 549

Cập nhật lúc: 2024-11-16 20:27:00
Lượt xem: 19

Bọn họ đột nhiên chạy đến gặp ông D, không hề hẹn trước, nhưng Lục Tĩnh Xuyên lại nhờ bạn cùng lớp là thư ký Lưu đi thông báo giúp bọn họ, mười phút sau mới thuận lợi đi gặp mặt ông D.

Lục Tĩnh Xuyên đi vào trước, thấp giọng nói vài câu với ông D, ông D phối hợp anh dùng vài cái thế tay, bảo anh đi đến văn phòng quân bộ gặp lãnh đạo, sau đó lại bảo hai mẹ con nhà họ Cung đi vào nói chuyện phương thuốc.

Vừa vào phòng, hai mẹ con nhà họ Cung cúi người chào hỏi, trò chuyện vài câu đơn giản, ông D mới ra hiệu cho bọn họ nói chuyện chính.

Cung Linh Lung cẩn thận nhìn xung quanh, khẽ hỏi: “Ông D, nơi này có an toàn không?”

“An toàn, cô nói đi.” Ông D cười nhìn cô.

Cung Linh Lung đối mặt với lãnh đạo cấp cao lại không hề có chút hồi hộp nào, cnf vô cùng hào phóng đi đến trước mặt ông ta, hạ thấp giọng giống như đang thủ thỉ nói nhỏ, kể lại hết những gì cô nghe được nhìn thấy trong nhà họ Trịnh.

Ông D nghe xong lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, lộ rõ thái độ hoài nghi: “Cô nói có thật không?”

Thấy ông ấy không tin, Cung Linh Lung cũng đoán được bình thường Trịnh Phủ Nhân ở trong giới rất được lòng người, cô lập tức thò tay vào túi quần lấy ra băng từ, cung kính đưa lên: “Đây là do tôi mạo hiểm ghi âm được, ông nghe thử lừa biết ngay tôi nói thật hay giả.”

Lúc này ông D cũng đứng lên, cầm lấy băng từ trong tay của cô, bỏ băng từ vào trong máy bắt đầu phát nó.

Giọng nói của Trịnh Phủ Nhân có thể nghe được một cách rõ ràng, đầu tiên là ông ta nói chuyện với Tiết Vĩ Dân, sau đó lại là ông ta ra lệnh cho tài xế Từ Lĩnh, cho dù cách băng từ cũng có thể nghe được sự lạnh lẽo và tàn nhẫn trong giọng nói của ông ta.

“Răng rắc.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-549.html.]

Ông D nhấn nút tắt máy, xoay người nhìn về phía hai mẹ con bọn họ, hỏi ra vấn đề quan trọng nhất: “Vì sao ông ta lại muốn đối phó với hai mẹ con hai người?”

“Trận hỏa hoạn của nhà họ Cung năm xưa không phải là ngoài ý muốn mà là do có người cố ý phóng hỏa.”

“Tiết Hải Huy nghe theo lệnh của ông ta, dẫn theo người nghênh ngang vào nhà g.i.ế.c c.h.ế.t mẹ của tôi, trong giây phút nguy hiểm đó cha của tôi đã mở ra mật đạo đưa tôi đi, nhờ đó tôi mới có thể còn sống.”

“Bọn họ ra tay hại nhà họ Cung là vì muốn chiếm lấy tài sản của nhà họ Cung, trước khi bọn họ ra tay đã cử Tiết Hải Huy đến nhà tôi uy h.i.ế.p cưỡng ép, cha mẹ tôi không đồng ý, đang muốn điều tra xem rốt cuộc ai là người đứng phía sau làm chủ thì bọn họ đã ra tay độc ác trước rồi.”

Bắt đầu từ giây phút quyết định đi cử báo Trịnh Phủ Nhân thì Cung Vãn Đường cũng đã biết ông D sẽ hỏi đến chuyện này, bà cũng không có ý định giấu diếm nữa.

“Cho nên chuyện cha mẹ và anh em của Tiết Hải Huy đều chết, mấy đứa nhỏ nhà họ Tiết bị đánh gãy chân, sự nghiệp của Tiết Hải Huy và người thân trong nhà đều bị hủy hoại, còn có những chứng cứ mà phó cục trưởng Chu mang đến lần trước đều là do hai người âm thầm sắp xếp ở sau lưng sao?” Ông D hỏi lại.

Có một số việc là bọn họ làm, có một số lại không phải, là Cung Thành Tuấn làm, nhưng Cung Vãn Đường đều nhận hết: “Đúng vậy, đây là kế hoạch trả thù do tôi sắp xếp, tôi phải báo thù cho cha mẹ và các anh của tôi.”

Ánh mắt Cung Linh Lung hơi d.a.o động, có chút lo lắng khi nhìn về phía mẹ.

Thấy bà thừa nhận một cách dứt khoát như thế, ông D thở dài nói: “Phương pháp thuê người hành hung trả thù là quá cực đoan, thật ra cô cũng có thể lựa chọn phương pháp như ngày hôm nay.”

“Ông D, tôi tận mắt nhìn thấy mẹ bị đ.â.m trọng thương ngay trước mặt của tôi, tận mắt nhìn thấy cha mẹ và hai người anh của tôi bị lửa lớn bao phủ, tận mắt nhìn thấy căn nhà được truyền thừa mấy trăm năm biến thành tro tàn.”

“Ông có biết lúc đó tôi tuyệt vọng đến cỡ nào, hận đến cỡ nào không?”

“Lúc trước khi Tiết Hải Huy đi nhập ngũ ở bộ đội, đi làm nhiệm vụ mạng sống treo trên đầu sợi chỉ, là anh cả của tôi cứu mạng ông ta, sau đó ông ta lại thân như anh em với anh cả của tôi, anh cả của tôi còn tìm việc ở kinh đô cho ông ta.”

Loading...