Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 538
Cập nhật lúc: 2024-11-16 20:25:28
Lượt xem: 17
Bọn họ dọn về nhà ở, Chu Lan Cầm là người vui vẻ nhất, cũng lập tức sắp xếp: “Hôm nay mẹ và Tĩnh Dương đều có thể tan ca đúng giờ, buổi tối không cần tăng ca, mẹ tan ca rồi sẽ về nấu cơm cho con ăn.”
“Mẹ, lát nữa con đi gọi điện thoại cho ông bà nội và ông bà ngoại, buổi tối đến nhà ông bà nội ăn cơm, bọn con qua đó sớm để giúp đỡ, mẹ với em tan ca xong rồi qua đó.”
Trong nhà nồi lạnh bếp lạnh, lâu lắm rồi chưa nấu nướng gì, Lục Tĩnh Xuyên cũng có không có ý định nấu nướng vào ngày hôm nay, cũng muốn đưa vợ đi thăm ông bà nội sớm.
“Được rồi, sang nhà ông bà nội của con cũng được.”
“Các ông bà đều trông con về từ lâu lắm rồi, hai đứa đột nhiên quay về, tặng cho bọn họ một bất ngờ lớn.”
“Lúc trước Linh Lung được lên báo khen ngợi, ông bà nội và ông bà ngoại của con vui lắm, bà nội của con còn gọi điện thoại đến cho mẹ, nói là hôm đó ông nội con đi ra ngoài dạo vài vòng, gặp được ai cũng nói việc này, còn vui hơn cả lúc ông ấy được lên báo nữa.”
“Bởi vì chuyện của Lục Thu Hà nên lúc trước ông ấy đi ra ngoài bị người ta nói ra nói vào nhiều lắm, lần nào về nhà cũng đều xụ mặt. Từ sau khi Linh Lung được khen ngợi, còn có hai anh em con và đám Tĩnh Bình được khen ngợi, ông ấy mới cười nhiều hơn hẳn, ăn uống cũng ngon miệng hơn nhiều.”
Lục Tĩnh Xuyên kiên nhẫn nghe lời bà nói, ngồi nói chuyện với bọn họ một lúc, lại nói cho em trai biết kế hoạch của Cung Linh Lung nói tối hôm qua, chờ bọn họ ăn xong mới mang theo chén đũa về nhà.
Sáng nay Cung Linh Lung ngủ nướng một hôn, lúc anh về đến nhà cô cũng chỉ mới rửa mặt xong, vừa nhìn thấy anh đã nói ngay: “Anh Tĩnh, con anh đói meo rồi nè, mau bưng đồ ăn đến.”
“Tới liền.”
Lục Tĩnh Xuyên lập tức xông vào phòng bếp, bưng mì sợi vừa mới nấu xong cho cô: “Linh Lung, em ăn trước đi, anh đi pha cho em ly sữa.”
Cung Vãn Đường cũng bưng hai tô còn lại đi ra ngoài, thấy cô nhét đồ ăn vào miệng ăn ngấu nghiến, giống như ước gì có thể nhét thẳng vào bụng, có chút buồn cười nói: “Con ăn chậm thôi, coi chừng mắc nghẹn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-538.html.]
“Sao mà ba đứa nhóc này ăn nhiều thế nhỉ?”
Cung Linh Lung thật sự nghĩ không ra, cô cũng đã từng gặp được người phụ nữ mang thai ăn uống nhiều hơn, nhưng lại rất hiếm thấy người nào ăn nhiều như cô, không lẽ cô đang mang thai ba đứa quái thai hả?
Thấy cô nhíu mày, Cung Vãn Đường vỗ nhẹ lên tay cô nói: “Con đừng có suy nghĩ lung tung, ba đứa nhỏ cần phải hấp thu nhiều chất dinh dưỡng hơn một đứa, tuy rằng cơ thể của con còn rất khỏe mạnh, nhưng lúc trước ở nông thôn cũng chẳng ăn được thứ gì tốt, dinh dưỡng trong cơ thể không đủ cho bọn nhỏ hấp thu, hiện tại cần phải ăn nhiều một chút để bồi bổ.”
“Linh Lung, mẹ nói đúng lắm, ăn nhiều một chút cũng là bình thường, em đừng nghĩ quá nhiều.” Lục Tĩnh Xuyên bưng ly sữa bò đã pha xong đến tầm tay của cô.
Cung Linh Lung cảm thấy mẹ nói cũng có lý, không suy nghĩ lung tung nữa, cúi đầu tiếp tục vui đầu ăn uống.
Lục Tĩnh Xuyên cũng cầm đũa ăn mì, đột nhiên nhớ đến chuyện lúc sáng, vội vàng báo cho bọn họ biết: “Mẹ, Linh Lung, cậu cả lại có hành động.”
“Hành động gì thế?” Hai mẹ con đồng loạt ngẩng đầu lên.
“Cậu cả đưa Tiết Vĩ Phàm về, mới sáng sớm đã quăng đến trước cửa bệnh viện nhân dân, Tiết Vĩ Phàm bị đánh gãy…”
Cung Linh Lung nghe xong vỗ tay cho cậu cả: “Làm tốt lắm, cậu cả là thần tượng của em, đối phó với kẻ thù thì phải dứt khoát tàn nhẫn như thế mới đúng.”
Cung Vãn Đường nghĩ đến thủ đoạn trả thù của anh cả, ngọn lửa chờ mong trong lòng lại bị dập tắt đi một chút, nhíu chặt mày, nói ra phỏng đoán của mình: “Anh cả có tính cách rất hiền hòa thân thiện, không thích trở mặt với người khác, là một người rất tốt bụng, hiện tại anh ấy lại dùng thủ đoạn báo thù cực đoan như thế, tính cách thay đổi hoàn toàn, chứng minh lúc trước…”
Bà không nói tiếp nữa.
Có đôi khi hi vọng càng lớn thì thất vọng lại càng lớn.
Cung Vãn Đường vốn còn nghĩ rằng anh cả còn sống, cha mẹ và anh hai cũng sẽ còn sống, nhưng hiện tại lại không dám xác nhận nữa.