Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 468
Cập nhật lúc: 2024-11-15 08:27:11
Lượt xem: 22
“Tới ngay.”
Cửa mở từ bên trong, người đàn ông kia phụ giúp mang đồ và bên trong.
Ông ấy còn đang dọn đồ, nữ điều dưỡng đã đi vào phòng bên đột nhiên mở cửa ra gọi: “Này, hai đồng chí, làm ơn giúp tôi một chút.”
“Chuyện gì?”
Bên ngoài cửa phòng bệnh cũng có hai nhân viên ủy ban cách mạng canh chừng.
Người phụ nữ điều dưỡng kia chỉ vào trong phòng nói: “Bệnh nhân lại đi vệ sinh, tôi phải thay quần áo cho cô ta, tôi không khiêng cô ta lên được, hai người vào giúp tôi đi.”
Trong phòng tràn ngập mùi thối, bọn họ đi đến cửa ngửi được mùi kia đã muốn nôn, nhưng mà vẫn cố chịu đừng đi vào giúp đỡ.
“Ọe…”
Hai tên đàn ông nhanh chóng xông ra ngoài, đỡ tường điên cuồng nôn mửa,
Người phụ nữ điều dưỡng kia cũng chạy ra theo, kéo khẩu trang xuống thở hổn hển, ngoài miệng lại nói: “Hai đồng chí, xin lỗi, tôi không ngờ cô ta lại đi vệ sinh tiếp, tôi gọi điều dưỡng khác vào giúp đỡ, hai anh đừng đi vào nữa.”
Người đàn ông khiêng hàng hóa kia vừa lúc dọn xong đồ, người phụ nữ điều dưỡng kia lập tức gọi ông ấy: “Nè, đồng chí bộ phận dược phẩm, chỗ tôi có một người bệnh bị thương nặng, lại đi vệ sinh vừa bẩn vừa thối, phải đi thay quần áo ngay mới được, ông đeo khẩu trang đến đây giúp tôi đi.”
“Được rồi.”
Người đàn ông kia đồng ý, lấy khẩu trang ra mang lên, đi theo bà ta vào trong phòng bệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-468.html.]
Cung Linh Lung đuổi kịp bọn họ, tuy rằng tiểu thần khí có công năng ẩn thân, nhưng lại không có công năng che mùi, cô vừa đi vào phòng, mùi tanh tưởi thấu trời đã xộc thẳng vào mũi, làm cô buồn nôn đến mức muốn nôn ngay tại chỗ.
Cô cố nhịn mùi thối này đi về phía trước, thấy người đang nằm trên giường bệnh chính là Tiết Hải Hồng, lúc này bà ta đã tỉnh lại, có lẽ cũng bị mùi thối của mớ phân của mình làm cho khó chịu, hoặc là vì quá xấu hổ, hiện tại đang nhắm chặt mắt lại, gương mặt hơi béo nhăn nhó lại.
Tiết Hải Hồng bị gãy vài khúc xương sườn, xương m.ô.n.g cũng gãy, phải nằm yên trên giường ba tháng không được nhúc nhích, mọi chuyện ăn uống tiêu tiểu đều cần phải có người chăm sóc.
Người đàn ông kia đi đến trước giường, nhìn thoáng qua Tiết Hải Hồng, lại quay đầu nhìn ra bên ngoài.
Xác định hai người canh gác ngoài cửa không đi vào, ông ấy nhanh chóng lấy ra một bình thuốc dạng ống mềm trong túi ra, nhanh chóng giơ tay bóp lấy miệng Tiết Hải Hồng, tranh thủ lúc bà ta còn chưa kịp phản ứng lại, nhỏ một giọt thuốc vào trong miệng của bà ta.
“Cứu… Mạng…”
Lúc ông ấy bóp lấy miệng của mình thì Tiết Hải Hồng đã lập tức mở mắt ra, theo bản năng hoảng loạn kêu cứu, nhưng ngoại trừ chút âm thanh phát ra lúc đầu, sau đó bà ta đã không thể phát ra bất cứ âm thanh gì nữa.
Tuy rằng Tiết Hải Hồng không phát ra âm thanh, nhưng đầu và tay lại liên tục lắc tới lắc lui, người đàn ông kia thành thạo khống chế hai tay của bà ta, thò tay vào túi lấy một cái ống tiêm đã được chuẩn bị sẵn, đ.â.m thẳng vào cổ của bà ta, đẩy hết toàn bộ nước thuốc trong suốt trong ống tiêm vào người của bà ta.
Mà trong toàn bộ quá trình này, người phụ nữ điều dưỡng kia vẫn đang khom lưng dọn dẹp phân, thậm chí còn không thèm ngẩng đầu lên.
Cung Linh Lung đứng bên cạnh nhìn toàn bộ quá trình, cô cũng nhìn thấy vẻ hận thù sâu đậm trong mắt người đàn ông này, nó giống hệt như ánh mắt của mẹ, cô không biết người đàn ông này tiêm thuốc gì vào trong cổ Tiết Hải Hồng, nhưng chắc chắn sẽ làm bà ta c.h.ế.t đi.
Kẻ thù của nhà họ Tiết chính là bạn của nhà họ Cung.
Lúc này cô đã loáng thoáng đoán được người này chính là người đứng phía sau tên tài xế lái máy kéo kia, mục đích của ông ấy chính là tiêu diệt người nhà họ Tiết.
Thuốc mà ông ấy tiêm vào nhanh chóng phát huy tác dụng, Tiết Hải Hồng giãy dụa vài cái rồi tứ chi bắt đầu xụi lơ, ánh mắt dại ra đờ đẫn nhìn về phía trước, linh hồn giống như đã bay ra khỏi cơ thể.