Bành Ngọc Ni tin tưởng trực giác của , trực giác của bà luôn chính xác, bà cảm thấy đôi tay ở phía là nhắm nhà họ Tiết, mục tiêu cuối cùng chính là em hai.
Tiết Vĩ Dân gật đầu, thở dài : “Cha hồ đồ chuyện , còn vạch trần ở thời khắc quan trọng như thế, nếu xử lý thích hợp thì sẽ hủy hoại cả nhà họ Tiết.”
“Vĩ Dân, con đừng trách chuyện khó , nhà họ Tiết chỉ chú hai của con và con là đầu óc luôn tỉnh táo, những khác chỉ cần một chút thành tích là bắt đầu kiêu ngạo. Cha của con chú hai con ô dù, mấy ông ngoại con giúp đỡ, ông sống quá thuận lợi thoải mái, bất cứ ý thức nguy cơ gì nữa.”
“Lúc ông ở bên ngoài loạn, đến cả vợ của cấp cũng dám trêu chọc bậy, nếu nén giận ở lưng chùi đ.í.t cho ông thì mấy chuyện rách nát của ông lan truyền ngoài từ lâu .”
Bành Ngọc Ni nghĩ đến mấy chuyện là cảm thấy tủi chết, lúc giấu những chuyện ở trong lòng, bao giờ cho con cái nửa lời, cũng cho nhà đẻ, cũng chỉ là vì chừa mặt mũi cho Tiết Hải Lâm.
hiện tại bà thất vọng đến tột độ, che giấu giúp ông nữa, hết tất cả chuyện.
Bọn họ xong lời lời, lầu truyền đến tiếng của mấy nhà họ Bành, Tiết Vĩ Dân lập tức dậy xuống lầu đón ông ngoại và các .
Tuy rằng ông cụ Bành lui ngoài, nhưng cũng tiếng ở thành phố Hán, ông lập tức chuyện với đứa cháu ngoại mà yêu thương nhất.
Nói chuyện xong , ông cụ Bành về phía hai con Văn Thiến đang ôm chặt lấy , cũng chỉ trích con rể, cũng khó dễ hai vợ chồng chị sui, chỉ lạnh nhạt hỏi con gái: “Ngọc Ni, lúc nãy Vĩ Kỳ cho cha những chuyện xảy trong nhà , con ly hôn, con nghiêm túc ?”
“Cha, con nghiêm túc, lúc nãy con , sáng mai lập tức thủ tục ngay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-411.html.]
Thái độ của Bành Ngọc Ni vẫn đổi, mặt mang theo vẻ áy náy : “Cha, cả, hai, xin , là do con bất hiếu vô nặng, hai ngày nay cha và cũng liên lụy, còn lo lắng cho con.”
“Cha, con ly hôn với Ngọc Ni, hiện tại Ngọc Ni chỉ là đang nổi nóng thôi, cứ để em bình tĩnh một chút, con sẽ chuyện với em .” Tiết Hải Lâm vội .
Bà già họ Tiết cũng vội vàng chuyện: “Anh sui, chuyện nghiêm trọng đến thế, đến mức ly hôn. Ba đứa cháu trai cháu gái đều trưởng thành hết , hai vợ chồng bọn nó cũng đến tuổi ông bà, ly hôn khó lắm, hiện tại chuyện gì thì thể từ từ thương lượng, cũng sẽ khuyên nhủ hai đứa nhỏ.”
“Tạm thời o bàn đến chuyện ly hôn, chị sui, còn Hải lâm nữa, ba cho ba tính xử lý hai con như thế nào ?”
Ông cụ Bành chỉ hai con Văn Thiến, ánh mắt về phía nhà họ Tiết, mặt mày lạnh nhạt: “Hiện tại một câu trả lời chắc chắn, đừng dối bịa chuyện với , cũng cần bừa lấy lệ với .”
Cha vợ epps hỏi, trong lòng Tiết Hải Lâm vô cùng khó chịu, nhưng mà ông thể đưa quyết định: “Con sẽ đưa hai bọn họ .”
Văn Thiến quyết định của ông , cũng cảm thấy kinh ngạc, giãy dụa bò dậy, dùng giọng khàn khàn đến mức rõ âm thanh cầu xin: “Tiểu Khải là con của , em chỉ cầu xin nuôi nấng thằng bé lớn lên, em sẽ, em sẽ rời , sẽ bao giờ xuất hiện mặt nữa.”
“Mẹ…”
Tiểu Khải năm sáu tuổi, bé cũng hiểu chuyện, lập tức ôm chặt lấy cô: “Mẹ, con cần, con cần, con xa .”
Thật mấy đứa nhỏ đều nhạy cảm và thông minh, mấy chuyện xảy hai ngày nay bé loáng thoáng đoán chút gì đó.