Trong đầu Cung Linh Lung thử tưởng tượng hình ảnh buồn , cũng nắc nẻ: “Tối mai em nhất định học , đó lái xe chạy vài vòng mặt tư lệnh Chu, kích thích ông mới .”
“Ngày mai gọi ông đến dạy lý thuyết cho em.” Lục Tĩnh Xuyên tuyệt đối thừa nhận là vì lão Chu đổi sắc mặt .
Cung Linh Lung hiểu ý , huých nhẹ lên : “Cục cưng bự yêu dấu, coi chừng lão Chu đánh đó.”
Lục Tĩnh Xuyên vốn định tối nay nghỉ ngơi ăn h.i.ế.p cô, nhưng cô gọi một tiếng “cục cưng bự” lập tức đốt lửa, lập tức xoay đè lấy cô.
“Lục, Tĩnh, Xuyên, em còn tính sổ với nữa đó.”
“Ngày mai tính.”
Sức khỏe của nam nữ khác biệt quá lớn, Cung Linh Lung là đối thủ của , giãy giụa vài cái lập tức tước vũ khí đầu hàng ngay.
Lục Tĩnh Xuyên cũng là chừng mực, tối hôm qua ăn h.i.ế.p cô ác, tối nay hung tàn như đêm qua nữa, chỉ dịu dàng lưu luyến một ôm cô chìm mộng .
Sáng sớm ngày hôm , Cung Linh Lung vội vàng đến văn phòng báo danh, đó đạp xe đạp chạy ngoài.
“Ủa, em gái, là cô , lâu gặp.”
Cung Linh Lung cải trang giả dạng xong chạy đến tìm hai em nhà họ Diêu, trong sân ngay với bọn họ: “Anh em của năm con heo mập, các lấy ?”
“Lấy.”
Trong thị trường thịt heo đều là cung đủ cầu, cho dù bao nhiêu con thì đều thể bán , Diêu Lão Đại kích động hỏi: “Em gái, hàng đến .”
“Tới , hàng mà em đưa đến đều là hàng , đợt heo đều ba trăm cân một con, heo mập nhiều mỡ hơn trại nuôi heo nhiều, cho nên giá heo là hai trăm đồng một con.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-365.html.]
Cung Linh Lung cũng ý định bán theo ký, giá cả mà cô đưa thật cao hơn giá heo bán thị trường một chút, : “Các thể xem hàng , nếu hài lòng mua, nếu hợp tác vui vẻ thì tuần còn thể cung ứng thêm mười lăm con nữa.”
Hai mươi con heo, đây là nhà cung ứng hàng hóa cỡ lớn, Diêu Lão Đại lập tức đồng ý ngay: “Được, em gái, chúng xem hàng .”
Cung Linh Lung cho bọn họ một địa chỉ, : “Anh em phận đặc biệt, xuất hiện, bây giờ qua đó chuyện với , các nhớ đến sớm đó.”
“Được .”
Diêu Lão Đại nghề lâu , cũng hiểu quy tắc trong nghề, những thứ nên hỏi thì tuyệt đối sẽ hoi.
Cung Linh Lung hẹn bọn họ giao dịch ở một kho hàng hẻo lánh vứt , cô ẩn chờ ở một con đường nhất định qua, xác nhận hai Diêu Lão Đại lái máy kéo đến , lúc cô mới xoay chạy về kho hàng, lấy năm con heo mập trói chặt từ trong gian .
Máy kéo dừng , Cung Linh Lung lập tức vẫy tay với bọn họ: “Ở đây nè.”
Diêu Lão Đại thấy con heo mập mạp sáng bóng đất, hai mắt sáng rực lên: “Em gái, con heo nuôi béo ghê đó.”
“Nếu như g.i.ế.c heo thì bán cho các .” Cung Linh Lung thật lòng.
Đây là heo do cô cực cực khổ khổ nuôi lớn, là ăn lương thực trong gian lớn lên, chất thịt là miễn bàn, trong đầu nghĩ đến thịt heo đầy mỡ, cô cũng nhịn chảy nước miếng.
Diêu Lão Đại thế mỉm , cũng điều : “Em gái, để riêng cho cô hai mươi cân thịt.”
“Được đó, để một ít ruột heo, nội tạng heo và giò heo cho luôn , thêm mười cân thịt mỡ, tạm thời để ở chỗ các , lát nữa đến lấy.” Cung Linh Lung vốn cũng định nhờ chừa chút thịt cho cô.
Diêu Lão Đại gật đầu đồng ý, hỏi cô: “Em gái, chừng nào thì heo còn sẽ đưa đến?”
“Anh cần gấp ?”
“Thịt heo bán đắt lắm, đừng là năm con, một ngày hai mươi con cũng thể bán hết một cách dễ dàng.”