“Con trang điểm.”
Một cô bé năm sáu tuổi giơ tay lên đầu tiên, gương mặt chút hổ: “Dì Cung, con , , chấm một điểm đỏ ở giữa mày.”
“Được thôi.”
Bé con yêu cầu, Cung Linh Lung hai lời lập tức đồng ý ngay.
“Con cũng .”
Lúc mấy đứa nhỏ gần như đều giơ tay lên hết, chỉ mấy bé gái chấm điểm đỏ mà mấy bé trai cũng .”
“Được , đến lúc đó đều sẽ chấm điểm đỏ hết.” Cung Linh Lung đồng ý.
Thấy bọn họ coi trọng buổi biểu diễn văn nghệ , đến cả mấy đứa nhỏ cũng đều tích cực hăng hái tham gia, chính ủy Triệu đả kích tính tích cực của bọn họ, ủng hộ bọn họ : “Được, tự sắp xếp , cần thứ gì thì xin đoàn văn công , sử dụng xong trả về.”
Hiện tại cũng khuya, nhanh chóng giải tán, Lục Tĩnh Xuyên kéo vợ trong nhà , lập tức múc nước cho bọn họ tắm rửa.
Mẹ vợ tắm rửa , trong lúc Cung Linh Lung gấp quần áo thì Lục Tĩnh Xuyên hỏi thăm: “Linh Lung, em chuẩn tiết mục gì thế? Có thể tiết lộ tin tức cho ?”
“Không .”
Cung Linh Lung nghịch ngợm lắc đầu: “Thiên cơ thể tiết lộ.”
“Được , chờ bất ngờ của nửa tháng .” Trực giác mách bảo cho Lục Tĩnh Xuyên, vợ của sẽ một buổi biểu diễn xuất sắc.
Sáng mai lên thành phố, lúc nãy xin phép xong , lấy một tờ giấy đóng mộc đưa cho cô: “Linh Lung, với chính ủy Triệu là ngày mai em sẽ xin việc, em giúp chúng bắt gián điệp lập công, lúc nãy chứng minh , ngày mai em trình chứng minh lên sẽ cộng thêm điểm.”
Có phần chứng minh sẽ càng chắc ăn hơn, Cung Linh Lung hiểu ý của , : “Được .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-284.html.]
Phần vinh dự điểm cộng hề nhờ mối quan hệ gì cả, cần lo lắng sẽ ảnh hưởng đến công việc và sự phát triển của Lục Tĩnh Xuyên, cho nên cô vô cùng dứt khoát cầm lấy.
Chờ Bạch Thủy Tiên tắm xong, Lục Tĩnh Xuyên lập tức rót nước cho cô, chờ cô tắm xong nhanh chóng kéo cô phòng ngủ.
Gần nửa tháng thiết với , tối nay hai vợ chồng đều cực kỳ phấn khởi, mỹ phù hợp lên đỉnh vài , mãi đến cả hai đều mệt mỏi cạn kiệt sức lực mới dừng .
Sáng sớm ngày hôm mưa phùn tí tách rơi xuống, ba ăn sáng xong lập tức bung dù bắt xe buýt.
Lên đến thành phố, Bạch Thủy Tiên vội vàng đến viện điều dưỡng , hai vợ chồng son thì nhanh chân đến bộ phận dân chính báo danh.
Bọn họ đến quá sớm, khi đến nơi thì gần hai mươi đang xếp hàng ghi bảng biểu đăng ký.
Lãnh đạo phụ trách đăng ký thấy Lục Tĩnh Xuyên mặc quân trang, rõ ràng là đến đây báo danh với vợ, vội lên tiếp đón: “Đồng chí quân nhân, là gia đình quân nhân báo danh ?”
“Xin chào đồng chí.”
Lục Tĩnh Xuyên bước lên bắt tay với ông , lấy giấy chứng nhận quân nhân : “Đây là vợ của , nghiệp cấp ba năm , đến đây báo danh với em .”
“Vâng, nhà quân nhân chính sách ưu đãi, mời hai đến bên điền đơn đăng ký, đưa giấy chứng nhận cá nhân cho đăng ký và xét duyệt.”
Cung Linh Lung lập tức xách theo túi xách đuổi theo, lễ phép lời cảm ơn: “Cảm ơn.”
Những đang xếp hàng ở bên cạnh thấy gia đình quân nhân đến, khả năng sẽ lấy một suất, sắc mặt đều trở nên nghiêm túc hơn nhiều.
Cung Linh Lung đầu tiên là đưa hồ sơ cá nhân và chứng minh là chính ủy ký tên cho đối phương, đó xuống bàn đăng ký, lấy bút máy nhanh chóng điền giấy đăng ký.
Chờ cô điền đơn đăng ký xong, phụ trách nhanh chóng lướt qua, cất hồ sơ của cô , chỉ bên trong phòng nghỉ: “Mời hai đồng chí bên trong nghỉ ngơi một chút, hồ sơ của đồng chí Cung Linh Lung cần gọi điện thoại xét duyệt một chút, đó lãnh đạo sẽ sắp xếp cho cô thi .”
“Vâng, cảm ơn.”
Cung Linh Lung hiểu ý của ông , lập tức lên về phía phòng nghỉ.