Lúc là bảy giờ đúng, cô hẹn với là sẽ gặp ở cổng viện điều dưỡng lúc tám giờ rưỡi, vẫn còn một tiếng rưỡi, cô dự định một vài chuyện gì đó ý nghĩa.
Cô một ngõ nhỏ khởi động công năng ẩn , sải bước theo Từ Vi.
Hành vi ngày hôm nay của Từ Vi thật sự lén lút và quái dị, khi xuống xe cô còn cảnh giác xung quanh, mỗi đến ngã rẽ cô đều sẽ dừng quan sát xung quanh một lúc, giống như xác định an mới thể tiếp tục về phía .
Cô vòng qua vài con hẻm nhỏ, cuối cùng dừng cửa một căn nhà trệt vô cùng bình thường.
“Cốc cốc… Cốc cốc cốc… Cố…”
Cung Linh Lung ở bên cạnh cô , cũng để ý đến biểu cảm mặt của cô , phát hiện lúc cô khác hẳn với bình thường, hiện tại mặt mày tràn ngập vẻ thâm hiểm, trong mắt còn lộ vẻ ác ý hiếm .
Trong sân nhà trệt nhanh chóng vang lên tiếng bước chân, cửa gỗ bên trong kéo , một đàn ông gầy ốm mở chuột tai khỉ xuất hiện, thấy cô , con ngươi rõ ràng co rụt một chút, giọng điệu chuyện lộ chút vẻ nịnh nọt: “Em họ, em đến đây?”
Em họ?
Cung Linh Lung nheo mắt , gương mặt của hai bọn họ chẳng nét gì giống cả, hơn nữa họ sẽ nịnh nọt em họ như thế ?
Từ Vi quan sát xung quanh, thấy cũng nào ngang qua cửa, xụ mặt : “Đi trong .”
Người đàn ông lập tức đón cô nhà, cẩn thận đóng cửa phòng , rót cho cô một ly nóng, giọng điệu còn mang theo một chút cung kinh hơn cả lúc nãy: “Hôm nay cô đến đây là chuyện đặc biệt gì ?”
“Chuyện thế nào ?”
Lúc Từ Vi trở nên khác với khi ở trong bộ đội, lúc ở đoàn văn công, cô luôn là một đứa nịnh bợ luôn theo bên cạnh Mạnh Hiểu Dĩnh, biểu hiện hoạt bát, mà lúc cô vô cùng nghiêm túc, còn chút khí chất lạnh lùng sắc bén của chức quyền.
Cung Linh Lung ôm n.g.ự.c ở giữa hai bọn họ, khóe môi cong lên, hiện tại cô khá tò mò phận thật sự của bọn họ là cái gì.
Là gián điệp ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-264.html.]
Lúc trong đầu cô chỉ nghĩ đến hai chữ , chẳng qua chỉ là suy đoán tạm thời mà thôi, cũng thể xác định .
“Đã thành hai phần ba .”
Người đàn ông mặt cô trả lời, thái độ chút khom lưng uốn gối, giống như sợ cô trách mắng, tiếp tục : “Số còn vẫn còn đang tiếp tục gom góp, đang định ngoài hỏi thăm tiến độ, lẽ trong tuần sẽ kết quả chính xác.”
“Ừ, nhất định thành nhiệm vụ đúng thời hạn, hỏng việc.” Từ Vi xụ mặt .
“Vâng.”
Người đàn ông cúi đầu trả lời, chủ động hỏi: “Hôm nay ngài đến đây, chuyện gì khác căn dặn ?”
Chữ “ngài” cũng chứng minh phận của hai bọn họ cũng là em họ, Cung Linh Lung như như Từ Vi ở đối diện, thầm cảm thán trong lòng: Thật đúng là thể trông mặt mà bắt hình dong mà.
“Xử lý một cho .”
Lúc những lời , gương mặt trang điểm thành vàng như nến của Từ Vi cũng giấu vẻ âm độc, giọng điệu chuyện cũng trở nên vô cùng thâm hiểm.
Nghe giọng điệu lệnh của cô , ánh mắt của Cung Linh Lung khẽ d.a.o động, trực giác mách bảo cô đối phó chính là của bộ đội, chẳng lẽ là Mạnh Hiểu Dĩnh ?
Ngày hôm đó lúc ở sườn núi, tất cả đều Mạnh Hiểu Dĩnh mắng cô , Mạnh Hiểu Dĩnh mắng khó , trắng là coi cô thành nơi trút giận, lúc đó còn thương hại Từ Vi nữa.
“Ngài xử lý ai?” Người đàn ông ngẩng đầu hỏi cô.
Cung Linh Lung cũng câu trả lời, nhướng mày, Từ Vi tên của chính cô: “Cung Linh Lung.”
Đậu xanh rau má.
Trong lòng Cung Linh Lung chửi thề, lúc đó cô cướp đồng hồ, giày của bọn họ việc thiện thật, nhưng mà mấy ngày nay cô cũng từng xung đột trực diện với hai , thậm chí còn từng câu nào, cần hận thù đến mức xử lý cô thế ?