Khi lãnh đạo thông báo ngày mai sẽ nghỉ ngơi, tất cả các đồng chí yếu ớt, bao gồm của Mạnh Hiểu Dĩnh đều bật hết.
Người đầu tiên bật , đó tiếng càng lúc càng lớn, tiếng còn lớn hơn tiếng mưa, lúc bọn họ ngang qua viện gia thuộc, rõ ràng tiếng càng to hơn.
Các quân tẩu ăn cơm xong cửa nhà hóng chuyện, mấy bọn họ cũng chẳng nhạo gì, nhưng vài đứa con nít nghịch ngợm đuổi theo nhạo, chọc mấy Mạnh Hiểu Dĩnh tức điên.
Cung Linh Lung chỉ mở cửa ngoài thoáng qua, xoay về phòng chép thơ ca, lúc nãy cô chọn bài thơ từ [ kiêu ngạo, là Trung Quốc] cho các quân tẩu, hiện tại đang múa bút thành văn chép thơ cho bọn họ.
Tối nay Lục Tĩnh Xuyên về nhà ăn cơm chiều, còn cho về nhà báo tin cho cô , cô chỉ xào một chén cá nhỏ ăn, ăn xong bắt đầu việc.
Cô chép liên tiếp hai mươi bài, cổ tay đều đau nhức.
Mới buông bút xuống, cửa mở , Lục Tĩnh Xuyên về: “Linh Lung, em còn ngủ ?”
“Vẫn .”
Cung Linh Lung cất giấy bút , bước khỏi phòng sách, thấy bung dù mắc mưa hỏi: “Anh ăn cơm ?”
“Ăn hai cái bánh bao .”
Chiều nay Lục Tĩnh Xuyên lên thành phố việc, cơm chiều chỉ ăn lung tung vài thứ lót mà thôi.
Hai cái bánh bao tiêu hóa xong từ lâu , Cung Linh Lung chạy đến rót nước nóng cho uống: “Trong nồi vẫn còn cơm thừa, em cơm chiên cho .”
“Linh Lung, khuya lắm , đừng nữa, ăn mấy trái quýt lót là .” Lục Tĩnh Xuyên cô quá mệt mỏi.
“Ăn quýt no , em chiên cơm nhanh lắm.”
Trong tủ chén trứng gà và ớt băm, Cung Linh Lung lấy dưa chua trong bình nhỏ cắt nhỏ, còn lấy một ít lá cải trắng, múc một muỗng mỡ heo lớn bỏ trong chảo sắt, quăng trứng gà, dưa chua và cơm trong nồi, bao lâu một chén cơm chiên trứng thơm ngào ngạt nấu xong, nóng hôi hổi thơm ngon.
Lục Tĩnh Xuyên thấy cô chiên một chén to như thế, phòng bếp lấy chén nhỏ : “Linh Lung, em cũng ăn chút .”
“Anh Tĩnh, em mới ăn đồ hộp , đói bụng, ăn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-258.html.]
Cung Linh Lung đưa đũa cho , đẩy ăn cơm: “Anh mau ăn , nguội thì sẽ ngon nữa.”
Chén cơm chiên trứng thật sự là ngon đến còn gì để , Lục Tĩnh Xuyên ăn mà hai mắt sáng lấp lánh, ậm ừ rõ : “Linh Lung, cơm chiên trứng ngon quá, bao giờ ăn chén cơm chiên trứng nào ngon như thế.”
“Hì, là đói bụng thì .” Cung Linh Lung .
“Không đói bụng, là ngon thật.”
Lục Tĩnh Xuyên bưng chén lên, qua đút cho cô một muỗng: “Linh Lung, em ăn thử một miếng .”
Cung Linh Lung mở miệng ăn một muỗng, cũng hài lòng gật đầu: “Cũng tạm .”
“Không tạm , là siêu ngon.”
Lục Tĩnh Xuyên nhét một muỗng cơm to trong miệng, thấy cô còn rót nước, : “Linh Lung, em rửa mặt ngâm chân , ăn xong sẽ đến liền.”
Tối nay mưa khá to, giọt mưa rơi ầm ầm lên nóc nhà, thỉnh thoảng còn tiếng sét đì đùng phụ họa, giống như đang hòa tấu một ca khúc riêng thuộc về mùa xuân.
Thời tiết bên ngoài dự báo mùa xuân đến, trong phòng cũng đang tích cực vận động, thở nồng đậm, cũng chứng minh mùa sinh sản đến.
Lại là một đêm quyến rũ nồng cháy.
Chờ đến khi cô tỉnh nữa, bên ngoài vẫn còn tạnh mưa, vẫn còn rơi tí tí tách.
Bộ đội huấn luyện cũng phân biệt thời tiết, ngoại trừ những thời tiết cực kỳ , bình thường bọn họ đều sẽ luyện tập đúng giờ, hiện tại đều đang đổ mồ hôi đầm đìa huấn luyện cơn mưa xuân.
Cung Linh Lung nhanh chóng ủ bột, tính toán sáng nay sẽ mì trộn tương ăn, còn chuẩn sẵn một nồi nước đường đỏ canh gừng ở bệ bếp nhỏ kế bên.
Chờ đến khi mấy đàn ông huấn luyện xong về, nào cũng đều ướt đẫm, vợ của các gia đình đều chuẩn sẵn nước ấm, bọn họ về đến nhà là lập tức tắm rửa đổi một bộ quần áo khô ráo mới.
Lục Tĩnh Xuyên tắm rửa xong , mì trộn tương cũng nấu xong, nước gừng đường đỏ cũng bưng lên bàn.
Cuộc sống vợ, đúng là sướng như thần tiên.