Cung Linh Lung gặp bà trong tiệc cưới , bà tên là Tiền Thu Nga, là vợ của phó doanh trưởng doanh hai, là thích xin đồ ngang ngược lý nhất viện gia thuộc , các chị dâu khác đều thích bà , cũng ai tiếp xúc với hai con bọn họ.
Cô cũng sẽ cưng chiều loại , nếu hôm nay cô cho, bà sẽ thường xuyên đến cửa tống tiền, còn sẽ cho rằng cô là dễ ăn hiếp.
Cho nên cô trực tiếp đẩy bà : “ thì , đừng cản đường của .”
Bị cô đẩy, Tiền Thu Nga lập tức la to hơn: “Ui cha, cô nhỏ mọn như thế hả? Cô cho khác, chịu cho , cô ý gì đây hả?”
“Đây là đồ của , thích cho ai thì cho”
Cung Linh Lung sợ loại như thế , cô ở quê gặp nhiều loại đàn bà đanh đá cực phẩm như thế , nhà họ Bạch còn cô xử lý đến ngoan ngoãn lời, trong mắt cô, bà già Tiền Thu Nga chẳng là cái thá gì cả.
Tiếng hai cãi lớn, mấy Tưởng Á Bình gần như đều đồng loạt mở cửa ngoài, Vu Hỉ Mai ở nhà bên cạnh mở miệng hỏi đầu tiên: “Linh Lung, thế?”
“Bà già từ chui , tự nhiên xông lên đòi ớt bằm của em, còn mắng em keo kiệt.”
Cung Linh Lung trả lời cô , thèm liếc bà cái nào, trực tiếp cầm lấy chìa khóa mở cửa nhà.
Cô phòng, Tiền Thu Nga cũng xông theo, ánh mắt giống như bóng đèn rà quét khắp nhà, thấy cửa phòng ngủ chính còn khóa, cái chân ngắn ngủn giống như gắn mô tơ chạy bên trong.
“Bà cái gì đó?”
Cung Linh Lung tiến lên nắm lấy quần áo của bà , kéo mạnh ngoài, đẩy bà ngoài cửa.
Bên ngoài trơn trượt, cô kéo cũng mạnh, lúc Tiền Thu Nga đẩy ngoài vững, chân trượt nhẹ, ngã nhào mặt đất.
Lần thì , bà bắt đầu bật mode la lối lóc lăn lộn mà quen dùng nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-206.html.]
Cung Linh Lung thèm để ý đến bà , cô quen cái chiêu , trong phòng lấy cần câu, đó tiện tay đóng cửa .
Cô cũng vội vã rời , ngược dựa cửa, khoanh tay n.g.ự.c từ cao xuống bà , ngoài miệng còn la to: “Có ai , mau đến đây, chỗ diễn trò hề, đóng vai đàn bà đanh đá nè.”
“Tiết mục một hai nháo ba thắt cổ sắp sửa bắt đầu , mau đến đây xem nè, bỏ lỡ ngày hôm nay thì sẽ xem thứ hai đó.”
“Có tiền thì cho một ít để khuyến khích diễn viên, tiền thì cho xin một tràng pháo tay .”
“Ui cha, bà đừng dừng, lăn tiếp , la nữa chứ.”
“Sao tiếng gào càng ngày càng nhỏ thế, la to lên, bà như thế là chuyên nghiệp , gào to lên một chút.”
“Lăn chứ, lăn nữa, lăn trái lăn mười vòng tám vòng gì đó, sẵn tiện lau cửa nhà giúp lên, thể nể tình bà vất vả lau nhà cho , lát nữa sẽ cho bà một ít ớt bằm.”
“…”
Mấy Tưởng Á Bình hóng chuyện xung quanh đều chằm chằm cô chớp mắt, ai nấy đều kinh ngạc há to miệng thành hình chữ O.
Vợ của phó đoàn trưởng Lục ghê gớm thật đó!
Tiền Thu Nga gào cũng , gào cũng xong, lăn cũng , lăn cũng , dài mặt đất thở hổn hển trừng mắt cô.
Cung Linh Lung cứ để mặc cho bà trừng, dù thì cho dù bà trừng rớt mắt ngoài thì cô cũng sẽ rớt miếng thịt nào.
Thấy bà còn la lối lóc lăn lộn nữa, bĩu môi : “Ánh mắt của bà đó chứ, ngờ còn dám chạy đến mặt la lối lóc lăn lộn đòi cướp đồ. Ha, đề nghị bà, khi chạy đến chỗ tống tiền thì nên tìm hỏi thăm tên tuổi của .”
Nói xong, cô nhấc chân rời , còn uy hiếp: “Hôm nay nể mặt con trai của bà, so đo chuyện bà xông nhà của ăn cướp đồ đạc, nếu tiếp theo, bảo đảm sẽ khua chiêng gõ trống đưa bà lên sân khấu một tên hề chính hiệu.”