Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 196
Cập nhật lúc: 2024-11-12 15:25:41
Lượt xem: 30
“Em dậy rồi à.”
Cô vừa nhúc nhích, Lục Tĩnh Xuyên cũng mở mắt ra.
Thấy anh đã tỉnh, Cung Linh Lung xoay người nằm yên, xoa nhẹ phần eo đã bủn rủn, duỗi tay nhéo eo của anh, nhe răng trợn mắt: “Lục Tĩnh Xuyên, tối hôm qua anh quá đáng lắm đó.”
Tối hôm qua cũng là lần đầu tiên của Lục Tĩnh Xuyên, anh không có kinh nghiệm, đêm tân hôn lại quá hưng phấn, không thể nào khống chế được cơn xúc động sinh lý.
Ánh mắt chạm đến những dấu vết chằng chịt trên làn da trắng nõn của cô, ánh mắt anh tối đi, duỗi tay ôm lấy cô vào lòng ngực, nhẹ nhàng xin lỗi: “Linh Lung, xin lỗi, sau này anh sẽ nhẹ hơn một chút.”
“Tin anh mới là lạ đó.”
Những lời đàn ông nói trên giường thì không thể tin được bất cứ chữ nào.
Cung Linh Lung tin chắc chuyện này, hiện tại anh xin lỗi cam đoan, chờ đến khi chân chính bắt tay vào làm việc, mấy lời cam đoan hứa hẹn này đều sẽ bị vứt lên chín tầng mây.
Lục Tĩnh Xuyên nghe thế cười khẽ, ghé sát vào lỗ tai của cô, mỉm cười nói: “Lúc trước anh không có kinh nghiệm, hiện tại có kinh nghiệm rồi, có thể khống chế được, tối nay em kiểm tra thử xem.”
“Cút đi!”
Cung Linh Lung trợn trắng mắt với anh.
Hôm nay Lục Tĩnh Xuyên cảm thấy vô cùng vui vẻ, trạng thái tinh thần cũng rất tốt, giống như là uống thuốc bổ, tinh thần no đủ, thể lực cũng đã khôi phục, nếu không phải có người lớn ở bên ngoài, lúc này anh thật sự muốn ôm cô vợ bé nhỏ mình, lại làm một trận vận động vui sướng tràn trề vào buổi sáng.
“Được rồi, dậy đi thôi.”
Hai người chỉ cách nhau một lớp chăn, Cung Linh Lung đã nhạy cảm cảm nhận được sự thay đổi của anh, nếu lại không đứng lên, anh sẽ dựng lên được một túp lều mất.
Cơ thể cô có hơi bủn rủn, nhưng lại không cảm thấy quá đau đớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-196.html.]
Đích thân trải nghiệm một lần, Cung Linh Lung phát hiện những miêu tả trong sách có hơi thái quá một chút.
Tốc độ của Lục Tĩnh Xuyên rất nhanh, nhanh chóng mặc quần áo xong, vòng đến bên kia giường mặc quần áo giúp cô, quan tâm săn sóc cô: “Linh Lung, em có khó chịu ở đâu không?”
“Cũng còn tạm được.”
Cung Linh Lung cười liếc nhìn anh, không chút khách sáo ra lệnh cho anh: “Anh đi rót nước đi, em muốn đánh răng rửa mặt.”
“Rõ, lãnh đạo.”
Lục Tĩnh Xuyên cười vui vẻ, trước khi đi còn nâng mặt cô lên hôn trộm một cái.
Chờ đến khi hai người bọn vệ sinh cá nhân xong đi ra ngoài, hai người mẹ đã ở trong phòng bếp nấu bữa sáng, Chu Lan Cầm thấy bọn họ dậy sớm như thế, nói với con dâu: “Linh Lung, sao con dậy sớm thế? Hôm nay không có chuyện gì cần làm hết, con có thể ngủ thêm một chút.”
“Mẹ, con ngủ đến tự nhiên tỉnh lại, đã ngủ đủ rồi.” Cung Linh Lung cười nhạt.
Chu Lan Cầm là người từng trải, phụ nữ mới kết hôn vừa mới trải qua chuyện kia sẽ luôn cảm thấy mệt mỏi buồn ngủ, con dâu mới sáng sớm đã thức dậy chắc chắn là vì sợ sẽ bị người lớn trách mắng.
Để tránh cho con dâu hiểu lầm, bà cười hiền hòa nói: “Linh Lung, mẹ không phải mấy bà mẹ chồng cổ hủ nghiêm khắc, hiện tại đã là xã hội mới, gia đình chúng ta không có những quy định khắc nghiệt kia, con không cần suy nghĩ quá nhiều.”
Thấy bà hiểu lầm, Cung Linh Lung bất đắc dĩ bật cười: “Mẹ, con không có nghĩ nhiều đâu, bình thường con cũng dậy rất sớm, trời vừa mới sáng con đã thức dậy rồi, đã thành thói quen, cho dù ngủ trễ cỡ nào thì cũng sẽ luôn dậy đúng giờ, đây là thói quen của con rồi.”
“Thì ra là như thế à.”
Chu Lan Cầm đã hiểu, cười nói: “Ngủ sớm dậy sớm tốt cho sức khỏe, trưa nay ăn cơm xong, con lại quay về phòng ngủ trưa.”
“Dạ.” Cung Linh Lung trả lời, cũng đi qua đó chủ động giúp bọn họ nấu cơm sáng.
Lục Tĩnh Dương là người thức dậy cuối cùng, khi đi ra khỏi phòng còn ngáp dài, chờ cậu rửa mặt xong, bữa sáng nóng hổi đã được bưng lên bàn.