Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 185

Cập nhật lúc: 2024-11-12 08:13:38
Lượt xem: 159

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc hai bọn họ cãi , Tần Đức Xuân ngoài, lưng của ông còng hơn mấy ngày nhiều, tóc cũng bạc hơn, mấy đứa con cháu khác của nhà họ Tần đều theo phía ông .

Tần Đức Xuân mở miệng chuyện, tiếng thô nặng âm u: “Bạch Linh Lung, cô chuyện cho rõ ràng, cụ thể là chuyện gì, cô thẳng .”

“Sao nào, mấy chuyện thất đức mà còn nhờ giúp mấy nữa ?” Cung Linh Lung chút khách sáo cãi ngược trở .”

“Cô từ chui thế, chuyện bất lịch sự với lớn như thế, thật đúng là mất dạy mà.”

Người phụ nữ mới lên tiếng đang đằng Tần Đức Xuân, lúc Cung Linh Lung từng thấy bà , nhưng mà bà trông giống Tần Mộng Lan ba bốn phần, cô suy nghĩ một chút, đoán chính là chị gái của Tần Mộng Lan.

Thấy bà còn dám mắng cô là mất dạy, Cung Linh Lung mỉm , trào phúng: “Nhà họ Tần mấy dạy một đứa đê tiện vô sỉ là Tần Mộng Lan, hiện tại còn một tội phạm tử hình cho dù tự sát cũng thể nào đổi sự thật, tư cách gì mà dám nhắc đến chuyện giáo dục với chứ? Có tư cách gì mà trưng cái giá lớn tuổi mặt ?”

“Trước khi bà lên tiếng mắng chửi thì nên nhổ sạch cỏ trong đầu , đỡ mất công cho nhà họ Tần mấy mất sạch mặt mũi giống Tần Mộng Lan đó.”

Tần Mộng Vũ còn mở miệng, Tần Đức Xuân lạnh lùng quát: “Câm miệng.”

ngậm miệng gì nữa, nhưng ánh mắt vẫn cứ chằm chằm Cung Linh Lung.

“Trừng cái gì mà trừng, bà đang khoe bà đôi mắt to , đôi mắt trợn lên như cá chết, chết.”

Khi đối phó với nhà họ Tần, Cung Linh Lung sẽ khách sáo chút nào, trực tiếp bodyshaming bà .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-185.html.]

Còn chuyện mấy đều lộ vẻ mặt tức giận, cô quyết định ngó lơ coi như thấy.

Tần Đức Xuân miệng lưỡi của cô lợi hại đến mức nào, cãi lãng phí thời gian với cô, cũng những khác nhạo, trực tiếp hỏi: “Bạch Linh Lung, chuyện gì thì , hôm nay cô tìm đến đây rốt cuộc là vì chuyện gì?”

“Chuyện nhặt xác cho thằng ch.ó rác rưởi họ Bạch .”

Giọng của Cung Linh Lung vô cùng trong trẻo, thẳng tắp ngay tại chỗ, khí thế bừng bừng chỉ trích: “Mẹ của ly hôn với thằng ch.ó khốn nạn họ Bạch , đó đăng ký kết hôn với Tần Mộng Lan. Theo khi thằng ch.ó khốn nạn họ Bạch c.h.ế.t thì ông cũng từng ly hôn với Tần Mộng Lan, cho dù ông sống c.h.ế.t thì vẫn cứ là con rể của nhà họ Tần. Hiện tại ông c.h.ế.t , mấy nhặt xác cho ông , mắc gì bắt chúng nhặt xác cho thằng ch.ó rác rưởi chứ?”

Tần Đức Xuân nhíu mày, xụ mặt : “Chúng hề bảo hai nhặt xác cho thằng đó.”

“Lúc nãy cục trưởng Chu của cục công an thành phố đích đến báo cho chúng , chẳng lẽ cục trưởng Chu thông báo sai ?”

Cung Linh Lung thấy biểu cảm của ông cũng giống như dối, nhưng dì chắc chắn sẽ thông báo sai, cho dù ông lệnh thì chừng là do mấy khác trong nhà họ Tần cố ý giấu ông chuyện .

Tần Đức Xuân cục trưởng Chu đích thông báo, lập tức nhíu mày xoay về phía mấy đứa con cháu trong nhà .

Thấy ánh mắt Tần Mộng Vũ d.a.o động, Tần Đức Xuân còn cái gì rõ nữa chứ, giận đến mức n.g.ự.c đau nhói, nghiến răng : “Con cảm thấy trong nhà còn đủ phiền đúng ?”

“Cha, con, trong nhà nông nỗi đều là vì bọn họ, con cố ý…”

trả lời quá lớn, nhưng Cung Linh Lung rõ ràng, cầm cây gậy trong tay chỉ , chửi ầm lên: “Mụ già lắm chuyện , mấy chuyện dơ bẩn nhà bà thì liên quan gì đến chúng chứ? Là bảo em gái bà tằng tịu với đàn ông ? Là chúng bảo bà với thằng ch.ó rác rưởi họ Bạch hại c.h.ế.t chồng bà hả?”

Loading...