Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 172
Cập nhật lúc: 2024-11-12 14:53:26
Lượt xem: 36
“Bán nhà?”
Đồng chí công an nghiêm mặt, thấy hai vợ chồng nhà Bạch Lão Đại thậm chí còn không dám đi ra khỏi cửa, lớn tiếng gọi: “Bạch Kiến Nhân, Lý Thúy Hoa, người đứng tên căn nhà này chính là Bạch Kiến Nhân, ông ta không hề nhờ hai người bán nhà, hiện tại ông ta vi phạm pháp luật đã bị giam giữ thẩm vấn, hành vi lén bán nhà của hai người đã cấu thành hành vi vi phạm pháp luật.”
“Cái gì?”
Người mua nhà lập tức nổi giận, chỉ vào hai vợ chồng đang co rúm ở cửa không dám đến gần nói: “Hai người còn dám lừa chúng tôi à, mấy người thèm cơm tù lắm rồi đúng không?”
“Không, không có, ngày hôm qua thằng hai đã nói với chúng tôi, nó muốn bán căn nhà này đi.” Bạch Lão Đại vội vàng đổ hết mọi chuyện lên trên đầu Bạch Kiến Nhân.
Lý Thúy Hoa chưa từng trải qua sự việc này, thật ra đã sợ hãi đến mức hai chân phát run, chỉ cần nghĩ đến chuyện nếu không thể giải thích rõ ràng chuyện này, không thể đuổi công an đi, cuộc đời của bọn họ coi như xong.
Cho nên bà ta dùng hết mọi sự thông minh trong đời của mình, hoảng loạn giải thích phụ: “Đồng chí công an, hiện tại thằng hai nhà tôi không thể nói chuyện, hôm qua nó viết chữ nói cho chúng tôi. Hiện tại nó đang ở trong bệnh viện, mỗi ngày phải đóng rất nhiều tiền viện phí và thuốc men, mấy ngày sau nhà họ Tần chưa từng đóng thêm viện phí lần nào, sắp không có tiền đóng tiền thuốc rồi, cho nên nó mới bảo chúng tôi bán nhà đi.”
“Căn nhà này tạm thời do Bạch Kiến Nhân đứng tên, nhưng ông ta làm chuyện xấu hại người, căn nhà này đã được sung công, mấy người không có tư cách xử lý căn nhà này”
Đồng chí công an trực tiếp phá hủy mọi toan tính xấu xa của bon họ, lại nói với người mua: “Nếu mấy người vừa ý căn nhà này, thật lòng muốn mua thì cứ trực tiếp đến cục quản lý nhà đất. Mọi tài liệu giấy chứng nhận của căn nhà này đều đã được chuyển gia đến cục quản lý nhà đất rồi, mấy người cứ trực tiếp đi tìm nhân viên công tác xử lý thủ tục là được, không cần thiết phải thông qua hai người bọn họ.”
“Được rồi, chúng tôi biết rồi, cảm ơn hai đồng chí”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-172.html.]
Người mua đã đoán được, hai vợ chồng này là người xấu xa ác độc, muốn lừa tiền của bọn họ, muốn bọn họ mất tiền oan, lúc gần đi còn không quên mách lẻo: “Hai đồng chí, hai người kia có ý đồ xấu xa, tôi nghi ngờ em trai của bọn họ không hề nhờ bọn họ bán nhà, bọn họ lén bán nhà lừa gạt người khác mà thôi.”
“Chúng tôi sẽ điều tra chuyện này.” Đồng chí công an trả lời bọn họ.
Bốn người mua đã rời đi, vịt đến miệng còn vỗ cánh bay đi, Bạch Lão Đại giận đến mức dạ dày đau nhói, trong lòng còn oán trách hai tên công an này phá hư chuyện tốt của bọn họ, nhưng ngoài miệng lại không dám nói bậy nửa chữ.
Còn chuyện bọn họ lén bán nhà là vi phạm pháp luật, có c.h.ế.t bọn họ cũng sẽ không thừa nhận, hai vợ chồng bắt đầu trình diễn trò la lối khóc lóc ăn lộn trong nông thôn, cuối cùng công an thu hồi lại chìa khóa nhà của bọn họ, đuổi hai người này ra ngoài.
Mọi toan tính xấu xa đều bị sụp đổ, còn bị ghi tên ở đồn công an, Bạch Lão Đại tức đến mức nổi giận ngay tại chỗ.
Lúc nãy Lý Thúy Hoa vừa mới một khóc hai nháo ba thắt cổ xong, trên người dính đầy tro bụi, dơ bẩn muốn chết, bà ta cũng không biết điều, còn dám chạy đến hỏi: “Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây?”
“Sao anh biết phải làm cái gì chứ, cái đầu của em là đầu heo à, em không biết tự động não sao?”
Bạch Lão Đại đang không biết trút giận vào chỗ nào, bà ta lại tự đưa đến cửa, lập tức phát tiết toàn bộ lửa giận lên người bà ta.
“Bạch Kiến Lâm, anh la lối với em làm cái gì chứ, có phải em gọi công an đến đâu.”
Lý Thúy Hoa bị ông ta quát mắng cũng nổi giận, quát lại ông ta.
Hai người đứng giữa đừng mắng chửi nhau một lúc, cũng bỏ lỡ chuyến xe quay về huyện Dương chiều nay, lại không vào nhà Bạch Kiến Nhân ở được, bệnh viện cũng không cho phép thăm bệnh, bọn họ chỉ có thể mang theo một bụng lửa giận đi dạo lung tung trên đường phố, tính toán ngày mai bắt xe quay về nhà.