Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 140
Cập nhật lúc: 2024-11-11 14:21:15
Lượt xem: 32
“Ha ha, hôm nay em ăn nhiều một chút, coi như là ăn sinh nhật sớm với anh luôn.” Hôm nay Tống Kim Nghiêu cũng rất vui vẻ.
Tống Thao lấy rượu đến, cầm lấy mấy chén rượu nhỏ, vừa rót rượu vừa cười giới thiệu tên món ăn cho cha mẹ: “Thịt hầm dưa muối, cá lát cay, móng heo kho tài, gà trống xào, khoai tây sợi xào dấm, canh trứng thịt bằm, cải trắng xào giấm, còn có mì trường thọ mà chị dâu họ cố ý nấu cho cha nữa.”
Mì trường thọ thanh đạm có hai quả trứng chiên vàng ruộm, còn dùng cà rốt khắc chữ “sinh nhật vui vẻ”.
Cung Linh Lung bưng mì trường thọ đến trước mặt dượng, cười đẹp như hoa chúc phúc: “Chúc dượng sinh nhật vui vẻ, công việc sự nghiệp đều được như mong muốn, sức khỏe dồi dào sống lâu trăm tuổi.”
“Ha ha, cảm ơn Linh Lung, dượng rất vui.”
Tống Kim Nghiêu vui vẻ cười to, cũng cười mời cô ngồi xuống: “Con nấu nhiều đồ ăn như thế cũng mệt rồi, mau ngồi xuống đi.”
Chu Lan Bình nghĩ cháu trai nhà mình tìm được một cô vợ đảm đang như thế, thật sự rất vui vẻ cho anh, cũng mừng thay cho em ba: “Nếu em ba biết Linh Lung nấu cho anh một bàn đầy món ngon như thế, em ấy làm mẹ chồng chỉ có thể ở trong nhà ăn cháo kèm dưa muối, có lẽ sẽ suốt đêm chạy đến nơi này trói con dâu đi.”
Hôm nay Tống Kim Nghiêu thật sự rất vui vẻ, cười không ngừng, cầm lấy đũa gắp một cái đùi gà cho cháu dâu nói: “Nào, Linh Lung, ăn cơm thôi.”
“Cảm ơn dượng.” Cung Linh Lung cũng cầm đũa.
“Mau ăn đi, mấy đứa cũng ăn đi.”
Tống Kim Nghiêu cũng gọi cháu trai và con trai, còn gắp một miếng thịt hầm có màu sắc vô cùng hấp dẫn cho vợ: “Nào, nếm thử đi, nhìn màu là đã thấy ngon rồi, anh cũng thèm chảy nước miếng”
“Anh là người ăn sinh nhật, anh ăn trước đi.” Chu Lan Bình cũng gắp một miếng thịt khá nhiều mỡ cho ông ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-140.html.]
Lục Tĩnh Xuyên cũng tự gắp cho Cung Linh Lung một miếng thịt hầm, chọn một miếng thịt nạc mỡ đan xen: “Linh Lung, mau ăn đi.”
“Ưm, ngon quá.”
Tống Thao cắn một miếng hết nửa miếng thịt, ngon đến mức cậu ấy muốn bay lên.
“Ừ, đúng là rất ngon.”
Hai vợ chồng Tống Kim Nghiêu cũng gật đầu lia lịa, không mềm không lạn, nấu đến vừa tới, vị mặn vị cay cũng rất phù hợp khẩu vị, da heo được chiên đến xốp giòn thơm phức, rất phù hợp với khẩu vị của bọn họ.
Đây là lần đầu tiên Lục Tĩnh Xuyên ăn đồ ăn do vợ nấu, ngoài miệng không nói gì, nhưng từ tốc độ gắp đồ ăn là có thể nhận ra anh cũng rất thích.
Một chén thịt hầm, đóng gói hai miếng cho hai người Bạch Thủy Tiên, số còn lại năm người chia đều, Tống Thao ăn xong còn cảm thấy chưa đã thèm: “Chị dâu, ngày mai em đi mua thịt, chị làm giúp em vài chén đi, em mang đến trường học ăn.”
Kỳ nghỉ của Tống Thao có hạn sáng ngày mốt đã phải quay về tỉnh thành, lại nghĩ không biết lần sau phải đến bao giờ mới có thể gặp lại bọn họ, lần này nhất định phải đóng gói hai chén thịt hầm ngon lành mang đi mới được.
“Được chứ, em cứ mua thịt ba chỉ đi, thịt nạc mỡ đan xen là ngon nhất.” Cung Linh Lung đồng ý vô cùng dứt khoát.
Lục Tĩnh Xuyên mới vừa rót rượu ra, bưng ly rượu nhỏ lên mời ông ấy: “Dượng, con mời dượng một ly, chúc dượng cơ thể khỏe mạnh, muốn gì được đó.”
Tống Kim Nghiêu bưng chén rượu lên chạm ly với anh, cười dịu dàng: “Dượng nhận lấy lời chúc phúc của hai vợ chồng con, dượng cũng chúc con vạn sự như ý, trăm năm hạnh phúc.”
Chu Lan Bình gọi mọi người tiếp tục ăn cơm, cũng nhấp ít rượu với con cháu, cả gia đình vui vẻ sung sướng ăn xong bữa tiệc sinh nhật phong phú này, vừa ăn vừa thảo luận mấy chuyện lộn xộn trong đám cưới của Tần Mộng Lan và Bạch Kiến Nhân.