Triệu Ngọc Thục sắp tức c.h.ế.t , thấy tất cả chuyện đều là do con gái trêu chọc , lúc thật sự ước gì thể nhét bà trong bụng đẻ nữa.
Bạch Kiến Nhân đang quỳ cũng hoảng sợ, nếu con điên Bạch Linh Lung thật sự lớn chuyện cử báo, ảnh hưởng đến công việc của nhà họ Tần, đến lúc đó bọn họ chắc chắn sẽ lôi ông xử lý đầu tiên, đời ông cũng đừng hòng tiến thêm bước nào nữa, chừng còn sẽ nhà họ Tần đuổi về quê quán.
Ông tốn mười mấy năm, dùng hết mưu mô mới bò lên vị trí như ngày hôm nay, mới thể vững gót chân ở thành phố Đàm , ông thà c.h.ế.t chứ nhất quyết về quê quán.
Ông chịu nổi chuyện mất mặt như thế, cũng vội vàng bận rộn suốt mười mấy năm, cuối cùng là giỏ tre múc nước công dã tràng.
Nghĩ đến đây, ông lập tức nháy mắt hiệu cho Tần Mộng Lan.
Tần Mộng Lan hiểu ám chỉ của ông , nhưng bà , bảo bà quỳ xuống xin hai con đó hả, cửa .
Nếu hôm nay bà thật sự quỳ xuống, sẽ vĩnh viễn dám ngẩng đầu mặt bọn họ nữa.
Với bên cạnh còn nhiều quần chúng như thế, nếu bà quỳ xuống, thì chẳng khác nào thừa nhận tằng tịu dang díu với khác, chắc chắn sẽ phỉ nhổ, cũng sẽ trở thành trò cho trong giới.
Hai bọn họ giao lưu bằng ánh mắt cũng giấu diếm ai, Bạch Linh Lung thấy rõ ràng, thấy Tần Mộng Lan cứ rề rà chịu quỳ xuống, cô nhạo.
“Nghe chồng của bà mới c.h.ế.t hai tháng, bà sốt ruột chạy lêu lỏng với tên khốn nạn rác rưởi họ Bạch , cần danh dự cũng cần tôn nghiêm, quan tâm đến mặt mũi của cha con cái, còn tưởng rằng hai còn là tình yêu đích thực của nữa đấy chứ.”
“Hiện tại xem hai cũng chỉ như thế thôi, bà thà là để tên khốn nạn họ Bạch gánh vác tội danh cưỡng hiếp, cũng cùng gánh vác tội danh với ông .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-110.html.]
“Cuối cùng cũng hiểu , bà chỉ là chịu nổi cô đơn, tìm một đàn ông chơi cho vui mà thôi, ý định đồng cam cộng khổ với tên cặn bã khốn nạn .”
“Cũng đúng thôi, tên rác rưởi ngoại trừ cái miệng thì cũng chẳng cái gì nữa, chắc là bà cũng chỉ thích mỗi cái mỏ của ông thôi.”
“Cái miệng của ông giỏi nhất là chiêu dỗ phụ nữ, lời ngon tiếng ngọt cần tiền mãi hết, tùy tiện lựa đại vài câu trong bụng là thể dỗ thứ rác rưởi là bà mặt mày hớn hở, dụ dỗ bà tìm đông tây nam bắc.”
“ mà, rùa phối hợp với đậu xanh, hai đều chẳng thứ lành gì, bà chịu cô đơn chơi với ông , ông cũng chỉ lợi dụng bà để mượn thế cha của bà, hai các ngươi đúng là cặp đôi mỹ.”
Bạch Linh Lung chơi mấy chiêu công tâm, châm ngòi ly gián cực kỳ thành thạo.
Cô dùng chiêu cũng tạo hiệu quả cực , hai đúng là đều ý đồ riêng, chỉ điều ngoài cũng trong lòng bọn họ đang suy nghĩ cái gì.
Hai bọn họ đều lọt tai những lời , Triệu Ngọc Thục cũng thấy, thật sự lấy kim may cái miệng của Bạch Linh Lung .
Bà đang định mở miệng, Bạch Linh Lung dùng giọng điệu chán ghét nhắm thẳng về phía Bạch Kiến Nhân: “Tần Mộng Lan quỳ, yêu cầu mà đưa tính là thành, ông thể lên , lập tức dẫn theo bọn họ cút cho .”
Bạch Kiến Nhân về uổng công, cũng sợ hãi mất lòng cả hai bên, cũng lên, chỉ giả bộ dùng biểu cảm chân thành tràn ngập thâm tình bà : “Mộng Lan…”
“Ọe!”
Bạch Linh Lung nhịn , bịt miệng nôn khan.