Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thập Niên 70: Nữ Phụ Xé Kịch Bản - Chương 92

Cập nhật lúc: 2025-07-16 04:51:36
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Vậy thì sẽ giữ để ăn, đó mua nguyên liệu mới thử nấu tiếp.

Chiếc xe khó khăn đến thành phố, những khác đều tới hợp tác xã mua bán.

Quản Vũ cùng Lộ Trường Phú xuống xe, tiên đến trạm thu mua thảo dược ở phố Nam.

May mắn , gần đây bọn họ vẫn còn thu mua hạt hướng dương và địa cẩm thảo, điều cho Quản Vũ lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

Chứ nếu ở bên tích góp, bên đối phương thu mua thứ khác, chẳng giảm giá ?

so với , ngoài việc chỉ thu mua hạt hướng dương và địa cẩm thảo, gần đây thu mua thêm hai loại: địa hoàng và ngũ vị tử.

Mấy ngày nay cô đều đang cố gắng xem qua những thảo dược cơ bản, cho nên loại thảo dược địa hoàng , quả thật tính là xa lạ đối với Quản Vũ.

Bên bọn họ nhiều cách gọi, gọi là địa hoàng, gọi là sinh địa.

Quản Vũ nhận , bây giờ cũng đúng là mùa trưởng thành của địa hoàng.

Về phần ngũ vị tử, cái càng xa lạ, chính là loại trái cây nhỏ màu đỏ núi, điều xử lý phiền toái.

Quản Vũ cảm thấy thể cần xử lý, trực tiếp lấy bán luôn.

Lúc cô đến, ông chú còn đang sắp xếp thảo dược.

Thấy tới thì ông chào hỏi, hỏi tới gì. Quản Vũ còn gì, Lộ Trường Phú lấy hạt hướng dương ở trong túi mì mà bọn họ phơi khô và nhặt sạch sẽ .

Túi mì khi rửa sạch và phơi khô, sạch sẽ, cũng mùi hỗn hợp gì.

Cho nên, cho dù dùng để đựng thảo dược cũng sẽ ảnh hưởng gì.

Ông chú hạt hướng dương bọn họ phơi khô thì hài lòng gật gật đầu: "Rất , , chất lượng .”

Sau khi xong, ông hiệu một chút: "Đi thôi, cân xem, sơ qua thì hơn năm cân đó.”

Quản Vũ và Lộ Trường Phú theo đối phương phòng, cân thêm một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nu-phu-xe-kich-ban/chuong-92.html.]

Năm cân hai lạng.

Không thể , đối phương thường đùa giỡn mà tài ước lượng thật đúng là chuẩn.

Sau khi cân thì ông chú đổ hạt hướng dương sang một cái rổ khác, khi cẩn thận kiểm tra một phen, phát hiện tạp chất thì cũng thứ gì khác lừa gạt .

Ông hài lòng gật gật đầu:

"Chất lượng hàng của hai quả thật tệ, nếu qua xử lý thì chúng thu mua năm hào một cân, hai phơi xử lý sạch sẽ như thì trả cho cô một tệ hai một cân.

Nếu hai cảm thấy , chúng liền tính tiền luôn.”

Quản Vũ nghĩ, khi cô đem phơi thì nhất định giá cả sẽ cao hơn một chút, ngờ còn tăng gấp đôi như .

ngẫm tỷ lệ độ ẩm quả thật cũng chênh lệch lắm.

Sau khi suy nghĩ rõ ràng, cô gật đầu: "Được, phiền đồng chí."

Ông chú : "Đồng chí nữ là một thoải mái.”

Trong lúc chuyện, ông chú lấy tiền, đó lập hóa đơn.

Bọn họ giống như là nơi uy tín ở địa phương, nhưng đúng là trạm thu mua đắn, khẳng định đều liệu, phiếu lương thực.

Cho nên, lập hóa đơn để chứng minh bọn họ mua và trả tiền, hai bên xem qua một , chứng minh tiền hàng vấn đề gì.

Ông chú khách khí thêm vài câu, đồ thì cứ mang tới, cho dù đồ cần thu mua nhưng chỉ cần chất lượng thì giá cả nhất định sẽ khiến cho hài lòng.

Quản Vũ và Lộ Trường Phú cảm ơn, đó mới mang tiền rời .

Năm cân thảo dược, bán sáu đồng, nhiều lắm nhưng thời gian còn dài mà.

mà thảo dược núi, căn bản là cần chi phí nguyên liệu, chỉ dành một chút thời gian rảnh rỗi lên núi hái về là thể đổi lấy tiền .

Hơn nữa, đây còn là một vụ mua bán lâu dài, Quản Vũ cảm thấy cũng tệ.

Mình coi như là công việc chính thức, đây coi như là công việc bán thời gian ?

Công điểm đều tính cho gia đình, đòi tiền của cô còn vất vả hơn nhiều.

Loading...