----
Đến lúc đó nhớ mặc quần áo mới, miệng cũng lưu loát một chút, đừng học ba con, sống cả đời mà chẳng mấy câu, cái miệng ngu ngốc đó một ba con ăn là đủ , con đừng..."
Phía là giọng điệu lải nhải thuần thục, Quản Đông Phương cũng thật sự thích , nhưng cũng thể phản bác.
Dù cũng là cho về chuyện đối tượng.
Đến tuổi , ai mà đối tượng chứ?
Trước khi gặp, còn nhiều ảo tưởng nhưng Quản Đông Phương cũng để ngừng.
Dù lát nữa thì bà cũng nữa.
So sánh thì Quản Vũ ở đường , bên cạnh vô cùng thanh tĩnh.
Lộ Trường Phú dậy sớm luộc trứng gà, lúc mới lột xong, đưa cho Quản Vũ.
Sợ Quản Vũ chê nên còn cố ý giải thích một chút:
"Anh rửa tay . ”
Thói quen vệ sinh của Lộ Trường Phú từ đây .
Sau khi yêu đương với Quản Vũ thì càng thêm chú ý, sợ chê bẩn.
Gần đây Quản Vũ ăn ngon, thường xuyên ăn món dầu mỡ nên đều mập theo ít, nhưng cô là cơ địa dễ mập, cho nên ăn nhiều cũng thấy mập quá nhiều.
trạng thái bên ngoài hơn nhiều so với lúc .
Thím bên cạnh thấy hai đang ăn trứng gà, còn trêu chọc:
"Tiểu Vũ yêu đương là khác nhiều lắm nha, khuôn mặt xem, eo nữa, càng ngày càng . ”
Các thím khác thì cũng trêu chọc theo.
Hai năm nay, khi cảnh xã hội lên thì cũng đến mức đặc biệt thèm hai quả trứng gà .
Cho nên phần lớn vẫn là trêu chọc hai đối tượng trẻ tuổi .
Quản Vũ trêu chọc đỏ mặt, ngược còn trêu chọc các thím.
Ngược Lộ Trường Phú từng thấy trận chiến kiểu , cả vô cùng ngượng ngùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nu-phu-xe-kich-ban/chuong-91.html.]
Quản Vũ thuận tay nhận lấy trứng gà, nhanh nhẹn chia hai, một nửa cho Lộ Trường Phú, một nửa thì bỏ miệng .
Lộ Trường Phú ngược từ chối nhưng Quản Vũ chuyện với khác mà vẫn thể một công đôi việc, trực tiếp đặt trứng gà lên miệng .
Anh đang đỏ mặt, lúc trứng gà ở cạnh miệng, thậm chí thở của còn phả lên mu bàn tay Quản Vũ.
Anh luôn cảm thấy dường như thở của mùa hè đang dâng trào, cẩn thận một chút thể Quản Vũ bỏng.
Nghĩ đến khả năng , Lộ Trường Phú hô hấp căng thẳng, điều chỉnh thở nhẹ nhàng , đó mở miệng nuốt trứng gà.
Động tác của gấp gáp, còn hoảng hốt, trong quá trình thể tránh khỏi đụng ngón tay Quản Vũ.
Sau đó, mặt Lộ Trường Phú càng đỏ lên, cả thiếu chút nữa cháy rụi tại chỗ.
Các thím khác Quản Vũ thu hút chuyện, lúc đang tới chuyện nhà thợ thủ công đồ gia dụng.
"Không nên , lão Viên cũng tay nghề lắm đó. ”
" , đồ đạc , chậc chậc, dùng nha."
"Nghe hiện tại trong thành phố đồ gia dụng sẵn, đáng tiếc dường như ở cung tiêu xã chúng bên , tới thành phố cơ."
"Vậy thì xa quá, mà, nếu những cô chủ chủ nhà giàu lấy cái chứ."
"Ôi chao, Tam Phúc Gia, chị nhiều quá."
......
Ánh mắt trêu chọc của đặt ở , điều cho Lộ Trường Phú thoáng yên lòng.
Anh chậm rãi nhai trứng gà trong miệng.
Lòng trắng trứng mềm mại, lòng đỏ trứng mềm mại, mùi thơm nhàn nhạt.
Trứng ngon, nhưng Lộ Trường Phú cảm thấy thịt ngon hơn.
Anh đồng ý với chủ lò mổ, ngày mai vẫn hỗ trợ, đối phương cũng giảm giá vật liệu gì đó, cần phiếu lương thực thì vẫn thể bán cho .
Trước Lộ Trường Phú học ít tay nghề từ ông , cũng ăn mấy bữa cơm ở nhà ăn của lò mổ, trong đó những phương pháp nấu ăn cũng khá ngon miệng.
Anh thử nếm cảm thấy cũng thể .
Anh định về sẽ mang nguyên liệu tới tự luyện tay nghề một chút.
Nếu ngon thì cho Quản Vũ ăn, nếu ngon...